HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 572

Con ngươi trong suốt của Lan Khê dâng lên tầng hơi nước, khập

khiễng tiến sát vào, cánh tay mềm mại bấu chặt cổ anh, thân thể nhỏ bé tựa
như muốn sát nhập vào vòm ngực của anh.

Nụ hôn đốt lên lửa yêu mạnh mẽ, làm mọi thứ trong đầu vỡ tung!

Mộ Yến Thần rên lên một tiếng, nhanh chóng lấy hai tay đang làm

loạn trong quần áo của amình rút ra, khom người nhấc bổng cô lên, vừa
hôn cô vừa sải bước tới phòng ngủ. Giờ phút này, đầu óc anh vô cùng hỗn
độn, đã không biết cái gì là đúng sai, nhưng anh đầu hàng trước tính cố
chấp của cô. Dù trong đầu luôn có một tiếng vang, nhắc nhở anh rằng cô
đang bị bệnh, cả người cô suy yếu khó chịu, nhưng trong tình trạng đó, cô
vẫn quấn chặt lấy anh, anh không thể từ chối, không thể ngăn lại được.

Caravat cùng tây trang rơi bừa bãi trước cửa phòng ngủ, drap giường

bị hai người nhàu nát. Ngã vào giữa giường, Mộ Yến Thần kịch liệt hôn cô,
rút đi quần áo của cô, trong thoáng chốc cảm nhận nhiệt độ bỏng kinh
người trên cơ thể cô. Anh vốn định chậm lại, nhưng bàn tay nhỏ bé mò đến
nút áo anh, loay hoay mãi không cởi được, cô nóng nảy kéo mạnh ra.

Cô khát vọng khiến anh khó nhịn, đau lòng tiếp tục động tác.

Ngón tay anh thăm dò giữa hai chân cô. Lúc này, mới phát hiện cô vô

cùng ẩm ướt, đầu ngón tay dình đầy chất dịch lỏng. Anh chỉ làm vài động
tác trêu chọc đợn giản, liền đem lửa nóng thăm dò vào, ở thời điểm cô khẽ
rên lên, anh hung hăng nhấp sâu vào.

Lan Khê cắn môi, tầng mồ hôi mỏng xuất từ làn da thấm ra ngoài. Mộ

Yến Thần khẽ cắn môi dưới của cô, từ từ làm dịu nỗi đau cho cô, giúp cô
thả lỏng, chuyên tâm cảm nhận nguồn sóng tình.

Nhưng chưa có một cuộc yêu nào, khiến anh đau đến thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.