HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 582

lòng như thế, bởi vì, vừa nãy anh có bao nhiêu khó chịu, em ngồi bên cạnh
cũng không nhẹ hơn phần nào."

Anh yêu Lan Khê, đau lòng vì cô bé bao nhiêu thì Nhan Mục Nhiễm

cũng yêu anh, đau lòng tựa như anh bấy nhiêu.

Gương mặt lăng giác của Mộ Yến Thần liền tối xuống, động tác tay

nhanh chóng dừng lại, môi mỏng mím mạnh, ánh mắt bén nhọn chiếu thẳng
vào mặt cô ta.

Nhan Mục Nhiễm rùng mình, tựa như cơn gió độc len lỏi vào thân!

"Có ý tứ gì?" Mộ Yến Thần u lãnh hỏi.

Nhan Mục Nhiễm nhất thời cứng họng! !

Khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, tay siết mạnh túi xách, run giọng nói:

"Đương nhiên là có ý tứ!"

"Mộ Yến Thần, em nhất định sẽ tuân thủ cam kết của mình, không

đem chuyện hai người đi rêu rao khắp nơi. Nhưng anh hãy nhớ một điều
—— Anh phải nhớ!" Đôi mắt ngập tràn những giọt lệ buồn, cả người cô ta
phát run, "Về sau, không chỉ riêng mình Nhan Mục Nhiễm, mà có rất nhiều
người sẽ phát hiện ra điều kinh khủng này, hai anh em ở cạnh nhau, đấy
chính là một tội ác khó dung! Đời này, không phải anh, thì em sẽ không lấy
chồng, sẽ luôn mở to mắt, xem anh rốt cuộc có bao nhiêu bản lãnh để che
chở cho con bé ấy!" ( bà này bệnh quá =.=)

Âm thanh não nề, phá nát màn đêm, gây nên cơn chấn động nhỏ.

Mộ Yến Thần mỏi mệt thu hồi ầm mắt, lạnh lùng phun ra hai chữ:

"Xéo đi."

Ổ khóa mở ra cùng với lệnh đuổi khách của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.