HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 591

lay. Bà là mẹ, nhưng vẫn chào thua trước sự cố chấp của con trai!

"Được rồi, mẹ ngồi đủ rồi" Khuôn mặt Mạc Như Khanh trắng bệch,

ánh mắt u tối, rung giọng nói, "Con không thích thì mẹ lập tức đi về.
Nhưng hãy nhớ, con đã già đầu rồi, phải biết cư xử đúng chừng mực, đừng
làm việc gì khiến ba mẹ lo lắng."

Dứt lời, bà đứng dậy chuẩn bị rời đi.

"Mẹ. . . . . ." Mộ Yến Thần ngồi trên ghế, khẽ gọi một tiếng.

Hàng chân mày của Mạc NHư Khanh chau chặt lại, bị tiếng kêu của

anh ép đến khó thở. Vốn bà đã mang xong giày, nhưng vẫn bước ngược trở
lại phòng, mặc kệ bản thân có làm dơ phòng hay không. Mạc Như Khanh
gắt gao nhìn chằm chằm vào con trai, tơ máu giăng đầy trong đáy mắt.

"Có phải con từng hoài nghi bản thân không phải là con trai của Mộ

Minh Thăng?"

Mộ Yến Thần nhíu chặt mi tâm.

"Yến Thần, mẹ cho con biết ——" Mạc NHư Khanh lấy tay đè lại vai

anh, ngăn cản anh đứng dậy, cố nén nỗi đau nhức, gằn lại những giọt nước
mắt, mở miệng nói, "Con hoài nghi thì cứ đi xét nghiệm DNA, muốn đi xét
nghiệm với mẹ cũng chẳng sao. Mẹ chỉ muốn nhắc lại một lần cuối, Mộ
Minh Thăng là người đàn ông duy nhất mẹ yêu. Mẹ đã chờ ông ta ròng rã
suốt mấy thập niên, trong khoảng thời gian ấy, mẹ của con trong sạch từ thể
xác lẫn tâm hồn!"

Bà gần như hét toáng lên, phá vỡ sự yên tĩnh của căn nhà.

Khép chặt hai mắt, Mộ Yến Thần cảm thấy bản thân đã gây ra tội ác.

Trước đây, anh từng đi xét nghiệm DNA, dù với lí do gì, nhưng kết quả vẫn
là gián tiếp xúc phạm đến nhân phẩm của mẹ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.