HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 590

Mộ Yến Thần trầm mặc suy nghĩ, cô chủ nhiệm của Lan Khê không

thể nói như vậy. Chắc chắn cô ta đã kể lại việc Lan Khê được anh trai đưa
đi, nhưng không biết hai người đã đi đâu.

Vì thế, Mạc Như Khanh mới xuất hiện tại nơi này.

"Mẹ tìm Lan Khê?" Anh nhàn nhạt hỏi.

Mạc Như Khanh bình tĩnh nhìn sâu vào mắt anh, đáy mắt anh vô cùng

trầm ổn. Dựa vào đấy, bà chỉ có thể suy ra hai khả năng. Khả năng đầu tiên
là bà hoàn toàn hiểu lầm, Mộ Yến Thần cùng Lan Khê chả có điều gì mờ
ám, cho nên con trai mới thẳng thắn hỏi ra câu đấy. Còn khả năng thứ hai…
là con trai căn bản đã bất chấp mọi thứ, tính cùng bà “cá chết lưới rách”.

Vừa nghĩ đến khả năng thứ hai, toàn thân Mạc Như Khanh liền xuất

mồ hôi lạnh!

Bóp chặt ly nước, Mạc Như Khanh ngẩng đầu, cố duy trì nụ cười

gượng gạo: "Mẹ ngồi một tí sẽ đến trường học tìm con bé sau"

Mộ Yến Thần khẽ vuốt cái ly, trầm giọng mở miệng: "Lan Khê đang. .

. . . ."

"Đủ rồi!" Mạc NHư Khanh đột nhiên nổi đóa, đặt mạnh cái ly xuống

mặt bàn, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, khàn giọng hét: "Mẹ không tìm con bé
ấy, tìm nó làm gì! Mẹ chỉ tới thăm con, con không cần nói thêm điều gì
nữa, ngậm chặt miệng ẹ!"

Bà điên rồi.

Sắp bị tức điên rồi.

Mỗi lần con trai bà lộ ra biểu tình ấy, có nghĩa là đã đi đến quyết định

cuối cùng. Dù bà có tốn bao nhiêu nước bọt, anh cũng không bao giờ lung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.