HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 642

đây ngồi."

Lúc này, Lan Khê mới kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh anh.

Lúc cô ngước mắt, chạm phải ánh mắt của Mạc Như Khanh. Mạc Như

Khanh lạnh nhạt dời tầm mắt khỏi hai người.

Mộ Minh Thăng vẫn chưa yên tâm, chuyển sang nói với Mộ Yến

Thần: "Lần này con ra nước ngoài vì công việc, làm gì có thời gian để con
bé làm phiền, dẫn nó theo chỉ thêm gánh nặng. . . . . ."

"Vé máy bay đã đặt xong hết." Âm thanh trầm thấp, từ tính bật ra, lễ

phép mà dứt khoát cắt ngang ý tứ của Mộ Minh Thăng.

Mộ Yến Thần lần nữa dựa vào ghế ngồi, đôi mắt lạnh tanh, nhưng bàn

tay dưới bàn đang nắm chặt tay Lan Khê. Cô kinh ngạc, thầm bái phục sự
lớn mật của anh, muốn rút tay về, lại bị anh siết chặt. Mộ Yến Thần nói
tiếp: "Hơn nữa lần này còn không định thương lượng với hai người. Mọi
việc đã được quyết định từ trước, bây giờ con chỉ làm nhiệm vụ thông báo."

Lời vừa nói ra, thân thể Lan Khê liền cứng đờ, sắc mặt Mạc Như

Khanh thay đổi ngay thức thời.

"Yến Thần, chú ý lời ăn tiếng nói, con đang nói chuyện với ba con

đấy!"

Mộ Yến Thần hạ mi mắt, môi mỏng mím nhẹ, lặng thinh không nói.

Sắc mặt Mộ Minh Thăng rất căng thẳng, trong đôi mắt thâm sâu dâng

trào những đợt sóng dữ. Ông lia mắt khắp người của hai đứa con thanh tú,
nói giọng khàn khàn: "Lan Khê, con lên lầu học bài đi. Yến Thần, dùng
cơm xong thì đến thư phòng của ba."

Mộ Yến Thần gật đầu một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.