HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 668

"Anh hai, nơi này thật tốt, em không muốn trở về." Lan Khê đem đầu

tựa vào vai anh nói.

"Vậy sao lại không thi đậu?" Hắn nhàn nhạt hỏi.

"Cũng chỉ có Trung Quốc mới phải thi tốt nghiệp trung học thôi!" Cô

không nhịn được oán trách, "Những chỗ khác làm gì biến thái như vậy, anh
hai không biết sao? Ở Mĩ, ngay cả công nhân sửa cống thoát nước cũng có
thể ngồi ăn cùng bàn với nghị viên Hoa Kỳ, ở chỗ này tất cả đều giống
nhau, chỉ cần vui vẻ là được rồi rồi."

"Em chịu giống với Kỷ Diêu? Không Cần đi đến trường A , không học

hệ thiết kế quảng cáo nữa?" Giọng nói của anh vẫn nhàn nhạt như cũ.

". . . . . . Em không bỏ được, " Lan Khê miệng khẽ chu lên có chút sa

sút tinh thần, một hồi lâu sau mới giật mình một cái, hai cánh tay vòng qua
ôm anh chặt hơn, "Anh hai, làm sao anh biết em muốn học hệ thiết kế ?"

Mộ Yến Thần cười cười, cũng không nói gì.

Mưa phùn chậm chạp rửa sạch cả thành thị này, khí lạnh bức người lại

làm cho tâm trạng của người ta không khỏi yên tĩnh, Lan Khê nhẹ nhàng
nằm ở trên lưng hắn, khẽ đánh tới.

"Lan Khê." Anh nhẹ giọng gọi.

Trên lưng không có động tĩnh, nụ cười của anh càng sâu hơn, nói thật

nhỏ: "Ngủ rồi hả?"

Sau một hồi lâu, có một tiếng hừ nhẹ mền mại từ giữa cái khăn quàng

cổ phát ra, oa oa nói: "Không có đâu. . . . . ."

"Lan Khê, " Anh nhẹ giọng gọi cô, ánh mắt sáng ngời chói mắt, ". . .

Em thích anh nhiều không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.