HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 667

Mộ Yến Thần không nhịn được đi tới, nắm tay cô, ôm chặt cô vào

trong ngực.

Lan Khê cũng vui vẻ cười, rõ ràng tiếng Anh của cô không được lưu

loát nhưng vẫn rất thích dùng ngôn ngữ đó nói chuyện cùng người khác, cô
kéo anh đi tới quán ăn vặt ở bên cạnh, bên trong đều giăng đầy xích sắt ở
bên trong, hai người đứng trước hồ nước nhờ người đi đường chụp hộ tấm
hình, nghe ven đường có tiếng đàn ghi-ta, người đàn kia vì bọn họ mà đàn
một khúc nhạc Trung quốc

《 Lương Chúc 》. . . . . .

Mà vui quá lại hóa buồn, lúc bước xuống bật thang có một chiếc xe

đột nhiên chạy qua, làm bắn nước tung tóe, Lan Khê còn chưa kịp la lên
liền bị Mộ Yến Thần dùng một tay kéo cô vào trong ngực, cặp mắt đột
nhiên trở nên sắc lạnh, trừng mắt nhìn chiếc xe vừa chạy qua .

Lan Khê dẫm vào bên trong nước, giầy của cô trong nháy mắt liền ướt

đẫm hết một nữa.

Cô mếu máo, mắt ủy khuất ngước nhìn Mộ Yến Thần.

Khí lạnh trong mắt Mộ Yến Thần trong phút chốc biến mất, lẳng lặng

nhìn cô, cuối cùng là lùi một bước đưa lưng về phía cô cúi người thấp
xuống, nói thật nhỏ: "Lên đây"

Lan Khê lập tức bật cười, chạy được hai bước đột nhiên lại nhào lên

trên lưng anh .

Sức lực không có bao nhiêu, căn bản cô cũng không có nặng lắm, một

tay giúp cô cầm đồ, tay còn lại giữ cô lại để cô có thể an tâm nằm trên lừng
một cách thoải mái. Mưa phùn rơi lất phất, Mộ Yến Thần nghiêng đầu cảm
thụ sự ấm áp trên lưng mình, cặp mắt sắc thâm thúy mà trầm tĩnh, từng
bước từng bước đi về phía trước, tao nhã mà bình tĩnh..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.