HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 665

Mộ Yến Thần cầm điện thoại di động, tay dừng một chút, tay còn lại

nắm lấy cái tay đang rút về của Lan Khê, nhìn biểu tình của cô, do hai
thành phố khác nhau nên có sự chênh lệch múi giờ: "Mẹ thì sao? Dậy sớm
như thế?"

Mạc Như Khanh nhất thời cứng họng, cười yếu ớt: "Đúng vậy, mẹ đối

với hai con có chút không yên lòng, nếu con mang theo Lan Khê đi thì
cũng đừng quá tập trung vào công việc, có thời gian rãnh rỗi nên dẫn con
bé đi dạo khắp nơi, đúng rồi, mẹ cũng rất mún gặp con bé, con mau đưa số
điện thoại phòng của Lan Khê cho mẹ, mẹ trực tiếp gọi cho nó.

Mộ Yến Thần dựa vào chỗ ngồi, xoa xoa mi tâm, ánh mắt trở nên lạnh

nhạt: "Không nhớ"

"A, là như vậy sao" Mạc Như Khanh hiểu, cười cười, "Vậy con

chuyển lời tới con bé giúp mẹ, nếu như không thể thích ứng với khí hậu
bên đó thì lập tức nói cho mẹ biết, bất cứ lúc nào mẹ cũng có thể cho người
đi đón nó trở về."

"Được!"

Lúc này xe đã chạy vào khu náo nhiệt, tài xế ở phía trước nghiêng đầu

dùng tiếng Anh hỏi bọn họ có muốn dừng ở chổ này không.

Lan Khê hơi nghi hoặc, cô vịn cửa sổ ngoái đầu lại hỏi anh: "Anh hai,

chúng ta xuống đây sao?"

Một lần nữa tiếng của Mạc Như Khanh từ điện thoại vang lên, nhất

thời cau mày, bà mở miệng nói: "Yến Thần. . . . . ."

"Dừng ở đây." Mộ Yến Thần nhàn nhạt dùng tiếng Anh trả lời.

Trong bung đầy khí lạnh, anh thẳng tay kéo Lan Khê qua, không cố kỵ

chút nào nói: "Ví tiền ở bên trái, giúp anh cầm đi trả tiền."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.