về phía sau mấy bước "Rầm!" Thanh âm đóng cửa vang lên.
Cô đây là thế nào?
Níu lấy cổ áo đứng yên tại chỗ một hồi, bắt đầu cảm thấy lạnh lẽo
thấm vào bàn chân, dù là đứng trên thảm cũng không cách nào ngăn được
cái lạnh thấu xương của Los Angeles, cô từ từ đi trở về, bò lên trên giường
tìm điện thoại di động.
Ngón tay nhẹ nhàng bấm lên màn hình, cuối cùng dừng lại tại số của
Mộ Yến Thần. diendanlequydon
Nhẹ nhàng cắn môi, cảm thấy đau đớn từ cánh môi đánh thẳng vào
tim, cặp mắt trong veo của cô lộ ra vẻ đau thương, biết là mình không nên
quấy rầy, nhưng vẫn không thể nhịn được, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng vẽ
một cái —— điện thoại mở lên.
Trong đêm khuya Mộ Yến Thần đi ô-tô trở lại, mới vừa chuẩn bị
xuống xe đi vào khách sạn thì điện thoại liền vang lên, tay buông lỏng cửa
xe ra những người bên cạnh liền giúp anh đóng lại, ánh mắt thâm thúy của
Mộ Yến Thần nâng lên, lướt mắt nhìn người nọ.
diendanlequydon
"Lái xe về đi, tôi không cần." Anh nhàn nhạt nói một câu, xoay người
rời đi.
Mái tóc người nào đó bù xù, giống như là Hỗn Huyết Nhi, vẻ mặt khẽ
căng thẳng, nhìn anh rời đi vội vàng khóa xe mở miệng nói: "Thần, nếu
như có thể thì hãy suy nghĩ một chút, trở về Digland York , tôi bảo đảm với
cậu sản nghiệp ở đây tốt hơn cái gia tộc ở Trung quốc gấp trăm ngàn lần,
chẳng lẽ cậu không biết mấy tháng qua Hội Đồng Quản Trị đều đang đợi
cậu, chỉ chờ một mình cậu. . . . . ."