HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 757

Mộ Yến Thần cũng tốt hơn chút nào, ánh mắt nóng bỏng, hơi phiếm

hồng, một tay giữ chặt cằm của cô chạm tới da thịt của cô, một cái tay khác
sờ loạn ở trên eo cô, ôm chặt cô rồi hung hăng vuốt ve, nhìn cô khó nhịn
than nhẹ ra tiếng, ở trong lòng anh lại run rẩy.

Xoa hơi mạnh, Lan Khê đau đến mức khẽ kêu một tiếng, hai cánh tay

mềm mại đang vòng trên cổ anh rút về chống đỡ ở vai của anh, muốn lui về
phía sau, Mộ Yến Thần cũng không cho phép, cánh tay to lớn kéo cô vào
trong lòng một lần nữa, sức lực của bàn tay ở ngang hông chợt nhẹ đi rất
nhiều, chậm rãi xoa nơi vừa mới bị anh bấm đau, trên môi cũng dịu dàng
trằn trọc, đều là thương yêu và an ủi.

Hốc mắt khẽ ướt át, bên tai nghe thấy "Phanh!" một tiếng, cửa xe bị

đóng lại, ấm áp trong nháy mắt tràn đầy toàn bộ không gian.

Trong chỗ ngồi chật hẹp của buồng lái Mộ Yến Thần ôm lấy cô hôn

triền miên.

Tay có chút lạnh, thăm dò vào trong quần áo của cô xoa nhẹ một lúc

để đợi cô thích ứng, sau đó mới từ sau lưng lần lên trước ngực của cô, từ
khoảng da thịt nhẵn nhụi ở dưới nách chuyển qua trước mặt, nhẹ nhàng giữ
chặt nơi đẫy đà của cô, năm lấy, tỉ mỉ thương yêu.

Cảm xúc vội vàng mãnh liệt, một lúc sau mới bình tĩnh lại.

"Trước khi dẫn em trở về dì nói, có lẽ sẽ chỉ ở thành phố C mấy ngày,

thăm hết họ hàng thân thích rồi lại đưa em tới đây , " Lan Khê núp ở trong
ngực anh, nhẹ nói, ánh mắt mang theo một chút mất mát, "Em không nói
muốn học cấp ba ở thành phố Z, không phải do em, bọn họ cứ độc đoán
quyết định như vậy cho em."

Mộ Yến Thần hôn xuống, in ở gữa trán của cô, ánh mắt sắc lạnh như

hàn băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.