HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 858

cho ông ấy một lời giải thích để ông ấy yên tâm, tùy tiện là được rồi."

Kích động bị đè nén cả đêm lại chợt gợn sóng, Mạc như Khanh đưa

mắt, lạnh lùng nói: "Trương tẩu, bà chiếu cố thiếu gia một chút, nhìn cho
kỹ, đừng để nó làm chuyện không may."

Trương tẩu có chút kinh ngạc, trong lòng vừa kinh vừa sợ, âm thanh

nghênh đón đầy hoãn loạn: "Thiếu gia, chúng ta. . . . . ."

Chúng ta ngồi xuống một chút đi, nghỉ một lát thôi.

Mùi máu tươi bị sặc lại ở trong cổ họng vọt tới đầu, Tứ Chi cứng

ngắc, có vẻ như đã bị đau nhức thật lâu rồi nhưng vẫn không tiêu tan đi
được, cái tay đang nắm thành quyền đặt ở bên môi của Mộ Yến Thần dời
đi, chống lên hộc tủ, ánh mắt sắc tỏa ra khí lạnh, môi mỏng mím chặt lại
làm cho người khác kinh tâm động phách. Anh cười lạnh, giống như một
đóa hoa trong đêm tối nở rộ đến mê hoặc .

Trương tẩu vội vàng chạy tới dìu anh, nhưng đột nhiên lại bị anh đẩy

ra, Trương tẩu nhìn thấy bộ dạng ưu nhã đầy chán nản này không khỏi đau
lòng.

Anh đột nhiên nghĩ đến câu nói của người đó —— con đường do

chính mình chọn, cho dù là phải quỳ xuống để đi thì cũng muốn đi đến hết.

Nhưng anh đã quên.

Anh quên cho tới bây giờ đều không phải là một người.

Anh không phải chưa từng nhìn thấy địa ngục, cái thế giới này đối với

anh như thế nào cũng không quan hệ gì, anh chỉ là không thể gặp, không
thể có được tình cảm chân thành từ người con gái đó, bộ dạng đầm đìa máu
tươi đi cùng với anh đến hết cuộc đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.