HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 879

Ánh mắt Mộ yến thần tái nhợt, trên gương mặt tuấn tú lạnh lùng đó

không có chút biểu cảm gì, một lần nữa bưng ly rượu mạnh, uống hết toàn
bộ.

Nhiếp Minh Hiên cau mày, cản anh: "Đừng uống như vậy..., sẽ hại dạ

dày."

Nói xong anh mới cảm thấy lời nói của mình hơi dư thừa, tâm cũng đã

bị đả thương, còn sợ dạ dày sẽ bị thương nữa?

Hơi mím môi, Nhiếp Minh Hiên hỏi cái vấn đề mà mình đã giấu ở

trong lòng: "Nếu biết khi nghe được em ấy sẽ khó chịu, vậy tại sao cậu còn
phải nói như vậy? Cậu không sợ về sau khi em ấy nhìn thấy cậu, sẽ hận cậu
đến chết sao?"

Ly rượu tinh khiết với nồng độ cồn rất cao không ngừng ở trong thân

thể bùng cháy , kèm theo tiếng ông ông, cháy sạch làm người ta muốn chết.

Mộ Yến Thần nhắm mắt hồi lâu cũng không có xóa bỏ được trận hôn

mê đang kịch liệt kéo tới, chờ anh sặc, liền ở trong đầu tìm đáp án, giọng
nói khàn khàn: "Bởi vì về sau. . . . . . Không thể ở cùng nhau. . . . . . Em ấy
cũng nên dừng việc yêu mình lại rồi. . . . . ."

". . . . . . Như vậy sẽ dễ chịu hơn một chút."

Yêu mà không thành, sẽ hận mãi không thôi.

Người sau cũng là so với người trước, tốt hơn hay kém hơn.

Tròng mắt đen mở ra, là một loại ánh sáng thâm thúy khó lường, con

ngươi đen láy đầy sát khí vẫn không mất đi, giống như là đang đi ở trong
sương mù mờ mịt sương mù, môi mỏng của Mộ Yến Thần nhàn nhạt mím
chặt, lần nữa cầm lấy chai rượu đổ vào trong chén: "Được rồi, uống với
mình đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.