HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 906

Hành lang dài, tràn đầy âm thanh gào thét của bà.

Ánh mắt lạnh lùng của Mộ Yến Thần ngước lên, liếc nhìn bà, cười

lạnh một tiếng xoay người tránh ra.

Không thể nói lý.

Mạc Như Khanh lập tức kích động, ánh mắt kịch liệt run rẫy, gọi tên

anh: "Yến Thần. . . . . . Mộ Yến Thần! !"

Bóng dáng thon dài mạnh mẽ đầy rắn rỏi của anh đứng lại, ánh mắt

tỏa ra lạnh lùng.

Mạc Như Khanh đi giày cao gót "Lộc cộc lộc cộc lộc cộc" đuổi kịp

tới: "Bây giờ con lập tức đi vào nói cho rõ ràng, cứ nói theo mẹ, không làm
cho ba con mất đi lòng tin với con. . . . . ."

"Bà đủ rồi."

Giọng nói lạnh lùng như băng chậm rãi khạc ra, mang theo một cỗ khí

lạnh ngắt lời bà.

Mộ Yến Thần nghiêng người đi tới đối diện bà, khát máu cười lạnh:

"Mạc Như Khanh, bà đủ rồi."

"Tôi cho bà biết. . . . . . Không cần đem hi vọng của bà tất cả đều ký

thác trên người tôi, tôi trước kia quá ngu xuẩn mới có thể đối với cái danh
nghĩa làm mẹ của bà mà chờ mong, tôi nói cho bà biết bắt đầu từ bây giờ,
sẽ không thế nữa, bởi vì bà —— không có cái tư cách đó. Còn sự việc kia,
tôi nhất định phải nói với bà ——"

Anh cười lạnh, khóe miệng cong lên đầy máu tanh, con ngươi lạnh

lùng bén nhọn: "Về sau khi ở nhà, không nên tùy tiện bày sắc mặt ra cho
Lan Khê nhìn, phải biết là từ khi em ấy ra đời đến bây giờ, chưa làm qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.