HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 993

Mộ yến thần gật đầu, cố chịu nhát dao mà cô đâm vào trong lòng anh,

mím môi đứng lên, khàn khàn nói: "Biết rồi, lên kiểm tra lại xem hành lí
còn thiếu gì không, bây giờ đi mua vẫn còn kịp”.

Lan Khê còn chưa kịp ngăn cản, thì bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi của

anh đã đi lên lầu.

Chạy thẳng về phòng, mặt cô hồng hồng nhìn anh kiểm tra hành lý của

mình, vội giải thích: “Lát nữa tôi bảo Tiểu Linh dọn dẹp mấy món đồ bị bể,
dọn xong tôi sẽ ngủ, cũng không còn sớm nữa."

Mộ Yến Thần quả nhiên kiểm tra toàn bộ, anh nhẹ nhàng nới lỏng cà

vạt ra, hơi thở từ từ căng thẳng, đứng dậy khàn khàn nói: "Được."

Lại không ngờ tớ được lúc vừa đứng thì đột nhiên nghe "Cạch!" Một

tiếng, điện ở trong nhà bị cúp hết, trong nháy mắt, ánh sáng xung quanh
dần mất di.

Chỗ nào cũng tối, không khí chung quanh yên tĩnh đến dọa người.

Mắt Lan Khê run lên, lúc tinh thần phục hồi lại, bốn bề đen thui ngay

cả tay cũng không thấy được, cô cái gì cũng đều không nhìn thấy.

"Đèn. . . . . ." Giọng nói của cô run run hét lên một câu.

"Đèn đâu? Mở đèn!" Cô xoay người, lảo đảo chạy tới trước cửa.

Cô nhớ là đèn gắn ở ngay cửa.

Vali hành lý nằm chổng chơ trên mặt đất chặn cô lại, cô khẽ la một

tiếng suýt nữa thì ngã nhào, một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy cô, dùng sức ôm
cô vào trong ngực, giữ chặt cái ót của cô lại rồi khàn giọng nói: "Cúp điện
rồi. . . . . . Chỉ là cúp điện thôi, không sao đâu. . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.