HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 20

Cơ thể đang dậy thì nhanh chóng của em khiến ông ta càng ngày càng

kích động, còn em thì càng ngày càng khiếp sợ. Em lắp một cái khóa vào
cửa phòng ngủ, nhưng ông ta không thèm bận tâm tới chuyện mình có đánh
thức hàng xóm hay không mà cứ gõ ầm ĩ vào cánh cửa cho đến khi em mở.
Thỉnh thoảng ông ta còn lừa mọi người trong khu tập thể giúp ông ta phá
cửa phòng em ra, hoặc bảo với họ rằng ông ta phải trèo qua cửa sổ để lấy
mấy món đồ vì em ngủ say quá. Thỉnh thoảng chính em trai em cũng giúp
ông ta một tay mà không biết mình đang làm gì. Vì thế, bất kể là em có
khóa cửa hay không, ông ta cũng sẽ đường hoàng vào được phòng em ngay
trước mắt mọi người.

Mỗi khi nghe tiếng gõ cửa, em thường sợ đến đờ cả người, chỉ cuộn

mình trong chăn mà run rẩy. Những người hàng xóm sẽ bảo em, “Mày ngủ
như chết ấy, nên bố mày phải trèo vào mà lấy đồ, tội nghiệp ông ấy!”

Em không dám ngủ trong phòng nữa, thậm chí em còn không dám ở

trong đó một mình nữa. Cha nhận ra em càng ngày càng hay lấy cớ đi ra
ngoài, nên ông ta đề ra quy tắc là hàng ngày em phải trở về nhà đúng giờ ăn
trưa. Nhưng em thường ngất xỉu trước khi kịp ăn xong bữa: Ông ta bỏ
thuốc ngủ vào thức ăn. Em không còn cách nào để tự vệ cả.

Đã nhiều lần em nghĩ đến chuyện tự sát, nhưng lại không đành lòng bỏ

mặc em trai, giờ nó chẳng còn ai để mà trông cậy. Em càng ngày càng gầy
hơn, và ngã bệnh nặng.

Lần đầu tiên em được đưa vào bệnh viện quân đội, cô y tá trực đã bảo

với bác sĩ tham vấn, bác sĩ Chung, rằng em ngủ không yên giấc. Em thường
run bắn lên sợ hãi vì bất kỳ tiếng động nào nhỏ nhất. Bác sĩ Chung, không
biết nguyên cớ thực sự, lại cho rằng đó là vì em sốt cao quá.

Tuy nhiên, ngay cả khi em ốm thập tử nhất sinh như thế, cha vẫn tới

bệnh viện và lợi dụng em khi em phải truyền nước và không di chuyển
được. Một lần, khi nhìn thấy ông ta đi vào phòng, em đã hét lên thất thanh,
nhưng cha em chỉ bảo cô y tá trực đang chạy vào rằng tính em rất hay cáu
kỉnh. Lần đầu tiên đó, em chỉ nằm viện hai tuần. Khi trở về nhà, em thấy
một vết thâm tím trên đầu em trai, và vài vết máu khô trên chiếc áo khoác
nhỏ của nó. Nó bảo rằng lúc em ở trong bệnh viện, bố nổi điên lên đánh nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.