HẮT XÌ - Trang 158

không thù không oán, ai biết đâu lại đánh tôi khóc ré thế này. Hắn nằm mơ
cũng không ngờ có chuyện như vậy xảy ra.

"Chị Tâm Tâm, em ở đây!" Tôi đau khổ tung ra một cú đấm, trúng

luôn Sấm Tang Lễ còn đang mải nói. Hắn đã thấm mệt, lại bị tôi đấm trúng
eo, đau đớn nhăn mặt.

Khắp khán đài ai nấy đều cảm động, bắt đầu vỗ tay.

Tôi xuyên một cú đấm nữa vào bụng Sấm Tang Lễ, tấn công lá gan để

triệt phá sức lực vốn chẳng còn nhiều của hắn. Sấm Tang Lễ không chịu
nổi, bèn né người sang bên, tránh đòn thứ ba của tôi.

Tôi không đuổi đánh, mà tận dụng cơ hội để tìm kiếm khuôn mặt thân

quen trên khán đài. Ánh mắt tôi nhìn đến đâu, ánh mắt khán giả cũng tập
trung đến đó. Mọi người đều hết sức tò mò người tôi muốn tìm rốt cuộc là
ai.

"Thì ra mày cả gan giả chết!" Sấm Tang Lễ chậm chạp tung một cú

đấm phải, tôi thuận tay gạt ra, rồi ôm khoá hắn lại, tấn công dưới sườn ở cự
ly gần, trong khi Sấm Tang Lễ cũng đang làm điều tương tự.

Mười mấy giây sau, hai bên đều quỳ xuống sàn, vẻ mặt đau đớn.

Trọng tài chuẩn bị nhảy vào đếm giây.

"Keng!" Hiệp hai kết thúc.

Tôi mệt muốn xỉu, hai cẳng tay chịu đựng phần lớn các cú tấn công

giờ đã tím bầm, xương sườn rạn gãy đau âm ỉ, chưa tính sọ não bị sang
chấn. Đầu tôi nặng trịch, choáng váng, như muốn nổ tung.

Hơn nữa tôi vẫn khóc như mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.