HẮT XÌ - Trang 164

"Đối thủ sẽ đấu trận tiếp theo với học trò của tôi vừa được quyết định

rồi. Đó là Jack Hanma, thành tích 22 trận thắng 2 trận thua, biệt hiệu Xe
tăng thịt người!" Blues vỗ vỗ đầu tôi, làm tôi đau diếng gần chết.

Blues biết tôi muốn trốn ra ngoài, bèn đưa mắt ra hiệu tôi đi đi, để bác

ta đối phó với đám phóng viên lầy lội thi nhau hỏi nhao nhao này. Tôi vừa
luôn mồm xin lỗi vừa rã đám đông bỏ đi.

Tôi loạng choạng vịn tường, ra khỏi nhà thi đấu bằng cửa sau, trông

thấy cái bốt điện thoại gần bãi đổ xe liền vội vàng đi tới nhấc ống nghe lên,
bấm dãy số điện thoại đang khiến tôi lo lắng.

"Xin lỗi, mời nạp xu." Tiếng trong điện thoại.

Bây giờ tôi mới nhận ra trên người mình không có lấy một xu. Gan

ruột rồi bời, tôi chỉ muốn đập chan chát vào máy điện thoại, xem nó có nhả
ra đồng xu nào không.

"Đáng ghét! Đáng ghét!" Tôi vừa lo lắng vừa giận dữ, máy điện thoại

như sắp sửa bị tôi đạp rời khỏi giá.

Bỗng từ xa vọng đến bước chân vội vã, không cần quay đầu lại tôi

cũng biết chủ nhân của tiếng bước chân đó là ai.

Chị Tâm Tâm.

'Xin lỗi nhé! Hắt xì!" Chị Tâm Tâm thở hổn hển, tì tay vào bốt điện

thoại nhìn tôi.

"May quá! Chị không gặp chuyện gì!" tôi mừng rỡ. Trong tích tắc, cơ

thể bỗng nặng trĩu. Sức mạnh tinh thần đang chống đỡ trong cơ thể chợt
chùng xuống, cảm giác mệt mỏi bấy giờ mới thực sự kéo đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.