HẮT XÌ - Trang 167

Muốn làm anh hùng thành phố buộc phải che giấu thân phận. Nếu

không may bị lộ ra, kẻ xấu chắc chắn sẽ tìm trăm phương ngàn kế tấn công
người thân của anh hùng, thậm chí ám hại con người thật của anh ta.

Thế nhưng, mọi người đều hiểu rằng, siêu anh hùng là tài sản quý giá

bậc nhất của thành phố. Cả quân đội lẫn cảnh sát đều lo lắng cảnh giác, bố
trí lực lượng rất lớn cả trong lẫn ngoài bệnh viện, đề phòng bất trắc xảy ra,
bao gồm từ cánh truyền thông tham lam săn tìm những bức ảnh độc và tin
tức sốt dẻo, cho đến bọn tội phạm tàn ác có thể sẽ tấn công. Vì thế, cả nữ
siêu anh hùng Cindy Moon cũng túc trực ở nhà điều hành của bệnh viện,
tình nguyện làm người bảo vệ cho Hiệp sĩ Siêu Thanh.

Tôi và chị Tâm Tâm may nhờ có Vũ Hiên dặn dò gửi gắm từ trước lúc

gây mê phẫu thuật, nên mới được cảnh sát tinh mắt phát hiện giữa đám
đông, nhét chúng tôi vào xe bọc thép để lẻn vào bên trong bệnh viện.

"À, cậu thanh niên, hình như cậu cũng bị thương, có cần kiểm tra một

chút không?" Một bác sĩ phát hiện ra khắp người tôi chi chít vết thương lớn
bé.

Tôi lắc đầu, tôi không thể nhận lời đề nghị như thế trước mặt Vũ Hiên

đạng bị thương trầm trọng.

"Thế này có đáng gì, em đánh nhau ngoài đường ấy mà." Tôi mỉm

cười, ngồi xuống ghế cùng chị Tâm Tâm. Chị giơ tấm phim X quang của
Vũ Hiên lên săm soi hai vết đạ găm ở gần cột sống, nước mắt lã chã rơi.

Tâm trạng của tôi rất phức tạp.

Hơn một tiếng rưỡi đồng hồ trước, nào là tư thế, nào là mồ hôi, đổ

máu, cố mở mắt ra xông về phía trước trong tiếng giậm chân và hò reo điên
cuồng của khán giả. Giờ nghĩ lại, chẳng khác nào một trò ấu trĩ đến nực
cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.