HẮT XÌ - Trang 95

Tôi hừ một hơi thật sâu, cho dù thực tế trước mắt khiến lòng tan nát,

nhưng giống như ngọn núi sừng sững trước mặt không cách gì lay chuyển
nổi, tôi chỉ còn cách chấp nhận nó. Tạm thời chấp nhận, không có lựa chọn
nào khác.

" Híc, xem ra em với Kiến Hán đành phải làm lại từ đầu thôi." Tôi lè

lưỡi, cười, quay ra làm trò bắt tay với Kiến Hán.

Đây không phải "cao thượng", tôi vẫn chưa học được cách "cao

thượng".

Tôi chỉ buột miệng trong chán chường.

"Có muốn giới thiệu bạn gái không? Chị quen mấy cô bé dễ thương

lắm. Nhưng mà hai đứa vừa mới ra ngoài, chắc là chưa có tâm trí để ý
chuyện yêu đương nhỉ." Tâm Tâm nói, lúc này đĩa gỏi cá cũng đã được bê
lên.

"Em với Nghĩa Trí định mấy tháng nữa, kiếm được khoản tiền đầu tiên

xong sẽ thuê chỗ ở khả dĩ hơn. Còn bây giờ á, đúng là chẳng có tâm trí nào
nghĩ đến yêu thương." Kiến Hán chỉ vào tim nói: "Hơn nữa tim em và
Nghĩa Trí đã nát tan thành trăm mảnh rồi, phải mất nhiều tháng mới lành lại
được."

Tôi gật đầu ra chiều đau thương, cả đám bật cười.

"À, lúc hai đứa rời cô nhi viện, chắc Khả Lạc khóc thảm lắm nhỉ."

Tâm Tâm chuyển chủ đề.

"Đâu chỉ có thảm, thiếu điều trèo tường đi theo bọn em luôn rồi ấy

chứ!" Tôi nói, nhưng bụng dạ như quặn lại.

"Ha ha, nhắc chuyện hôm đấy đến là buồn cười! Không ngờ bà cô Hồ

còn chuẩn bị cả dây pháo, treo lên..." Kiến Hán mau chóng lấy lại vẻ bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.