HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 119

Củi kia bó đã thong dong. Trên trời sao sáng ba ông lập lòe. Đêm nay là

cái đêm gì? Gặp người, ta chuốc ta vì bấy nay. May thay, may thật là may.
Phượng loan hòa hợp, nước mây trùng phùng.

Cỏ kia bó đã thong dong. Đông nam sao sáng ba ông lập lòe. Đêm nay

là cái đêm gì? Nên duyên giải cấu chuốc vì bấy nay. May thay, may thật là
may. Đôi ta giải cấu, nước mây tương phùng.

Gai kia bó đã thong dong. Trước thềm sao sáng ba ông lập lòe. Đêm nay

là cái đêm gì? Gặp người xinh đẹp chuốc vì bấy nay. May thay, may thật là
may. Phượng loan hòa hợp, nước mây trùng phùng.

Tôi nửa thẹn nửa bối rối, tựa như tâm sự bị người ta nhìn thấu, vội vàng

đóng sách lại rồi tự trách mình. Tôi và y thân phận khác biệt, lấy gì để nói
“nước mây trùng phùng”, huống chi “phượng loan hòa hợp”? Trong lúc bối
rối, tôi lại nhớ đến câu nói của Ôn Thực Sơ: “Vào cửa công hầu sâu tựa
biển”, liền quẳng sách xuống bàn. Cận Tịch nghe thấy tiếng động, sợ giật
bắn mình, vội bưng một chung mật ong chưng anh đào lại, khuyên: “Chắc
tiểu chủ đọc sách đã mệt rồi, uống một chung mật ong rồi nghỉ ngơi một lát
đi!”

Tôi uống cạn chung mật ong nhưng vẫn bứt rứt không yên, vô cùng chán

ngán. Tôi liếc mắt phát hiện nước sơn của chiếc bàn chạm năm con dơi
chúc thọ bắt đầu bị bong tróc loang lổ, bèn thuận miệng hỏi: “Lớp sơn của
chiếc bàn này đã bị bong tróc, sao người ở Nội vụ phủ vẫn chưa đến sửa
sang, quét thêm một lớp sơn nữa?”

Mặt Cận Tịch lộ vẻ khó xử, giải thích: “Tiểu Doãn Tử đã đi dò hỏi rồi,

chắc mấy ngày nữa sẽ có người tới thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.