HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 131

Mặt Lăng Dung hơi biến sắc, My Trang cười gượng. “Chỉ là trò đùa chốn

khuê phòng thôi, đừng tin đó là thật!”

Đang nói chuyện thì a đầu của My Trang là Thải Nguyệt tiến vào, thưa:

“Bẩm tiểu chủ, Hoàng thượng hôm nay nghỉ lại ở Hồng Nghê các.”

My Trang thản nhiên nói: “Biết rồi. Ngươi lui xuống trước đi!”

Thấy nàng ta lui ra, tỷ ấy mới chậm rãi thốt lên: “Dư Nương tử này giỏi

thật, chẳng mấy chốc mà đã gượng dậy được.”

Lăng Dung lấy làm lạ: “Chẳng phải vừa bị phạt đóng cửa hối lỗi hay

sao?”

My Trang đưa tay nhón lấy một hạt lạc, không ăn mà chỉ vân vê trên

ngón tay, lớp vỏ đỏ bên ngoài hạt lạc nhẹ nhàng rơi qua kẽ ngón tay thon
thả, trắng muốt của tỷ ấy, đọng lại một mảng vụn đỏ trên mặt bàn. My
Trang vỗ tay khen: “Thế mới chứng tỏ được bản lĩnh của người ta chứ!
Hôm nay đã là đêm thứ ba rồi, vừa được thả ra mấy ngày đã thừa sủng đến
ba lần…” My Trang khẽ nghiến răng rồi không nói tiếp nữa.

“Sao lại gượng dậy được nhanh như thế nhỉ?” Tôi lên tiếng hỏi.

“Nghe nói nàng ta quỳ bên ngoài Nghi Nguyên điện của Hoàng thượng,

cất giọng hát suốt một đêm, cổ họng khàn cả đi mới khiến Hoàng thượng
sinh lòng thương tiếc.”

Lăng Dung lộ vẻ lo âu, ngón tay siết chặt lấy tấm khăn, lên tiếng: “Ả ta

trước giờ bất hòa với Huệ tỷ. Tuy địa vị thấp nhưng lại nghênh ngang, càn
quấy quá thể. Theo tình hình trước mắt, e là Hoàng thượng lại muốn thăng
chức cho ả ta rồi.” Nàng vừa nói vừa lén quan sát vẻ mặt của My Trang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.