HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 159

Nghe tôi nói xong một tràng dài, Hoàng Quy Toàn vội dập đầu, thưa:

“Vâng, vâng, vâng! Nô tài nhớ rõ lời dạy dỗ của tiểu chủ rồi ạ!”

Tôi lệnh cho Hoàng Quy Toàn đứng đậy. Hắn khom lưng, mặt lộ nét cười

nịnh bợ, dè dặt, cung kính thưa: “Khởi bẩm tiểu chủ, đám cung nữ, nội
giám này đều được tuyển lựa hết sức cẩn thận, ai cũng nổi trội hơn người.
Xin tiểu chủ chọn ra tám nội giám và sáu cung nữ.”

Tôi quét mắt nhìn qua đám người đang quỳ bên dưới, chọn ra khoảng

mười mấy người có vẻ ngoài thanh tú, vẻ mặt trung hậu, tay chân tháo vát
rồi quay sang Tiểu Doãn Tử và Cận Tịch nói: “Chọn tạm mấy đứa này đi,
dẫn chúng xuống dạy dỗ cho cẩn thận.”

Hoàng Quy Toàn thấy Tiểu Doãn Tử dẫn người lui xuống liền cười nịnh

bợ với tôi, chỉ về phía một tên tiểu thái giám đang quỳ phía sau. “Nô tài lẩm
cẩm, mấy hôm trước bận thu xếp việc vặt ở Nội vụ phủ, đã giao cho Tiểu
Lộ Tử lo chuyện đánh lại sơn cho chiếc bàn trong cung của tiểu chủ. Ai ngờ
tên nô tài chó chết này làm việc không cẩn thận, lại dám quên mất. Nô tài
đặc biệt đưa hắn đến đây tạ tội với tiểu chủ, xin tiểu chủ ra tay trừng phạt!”

Tôi chưa kịp đáp lời, Bội Nhi thấy tua rua dưới ngọc bội như ý đeo ở

lưng quần tôi bị gió thổi làm rối, liền ngồi xuống giúp tôi chỉnh lại, miệng
nói: “Sao chúng tôi dám nhận lời tạ tội của Hoàng công công cơ chứ? Mất
công lại phải nghe những lời không nên nghe sau lưng, khiến người ta
nghẹn uất.”

Tôi vờ giận dữ, quát: “Càng ngày càng quên mất quy củ, nói nhảm như

thế làm gì!”

Bội Nhi thấy tôi lên tiếng, tuy vẫn tức tối nhưng cũng lập tức im lặng,

không dám nói thêm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.