HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 192

Tiểu Doãn Tử thấy tôi cứ chăm chăm đi thẳng, vẻ mặt không thay đổi,

chần chừ hồi lâu rồi mới cất tiếng hỏi dò: “Mấy lời vừa nãy của Lệ Quý tần
thực sự là…”

Khóe môi tôi cong lên. “Thế thì có đáng gì? Ta thực lòng rất vừa ý với cá

tính của Lệ Quý tần.” Tiểu Doãn Tử thấy lời nói của tôi có phần kỳ quái,
bất giác ngẩng lên nhìn tôi.

Trong cung trước giờ luôn tranh giành xâu xé lẫn nhau, hết lần này đến

lượt khác, có ngày nào được yên đâu? Chỉ xem xem địch thủ mà mình phải
đối mặt là loại thế nào. Tính tình kiểu như Lệ Quý tần này, chẳng thể giấu
giếm được chút xíu tâm tư, chỉ giành được thắng lợi miệng lưỡi nhất thời
mà thôi. Ngược lại, những kẻ ngầm hại người mà không hề lộ ra mặt mới
thực sự là đáng sợ.

Tôi thầm nghiến răng tức tối, đêm qua vừa thừa sủng, chẳng lẽ hôm nay

đã gặp phải cường địch rồi sao? Lệ Quý tần thì chẳng đáng gì, nhưng ai mà
không biết kẻ đứng đằng sau Lệ Quý tần là Hoa Phi. Chỉ cần sống mòn
trong cung một ngày thì dẫu tôn quý, vinh dự như Hoàng hậu, chỉ e cũng
phải chịu bao uất ức và phiền não không sao đếm xuể, huống chi tôi chỉ là
một phi tần bé nhỏ chẳng đáng gì, đành nhẫn nhịn mà thôi.

Bên ngoài Đường Lê cung, người hầu quỳ chật cả đất, ai nấy mày mắt

đều lộ vẻ hoan hỉ không che giấu được. Liếc mắt nhìn qua, tôi thấy Hoàng
Quy Toàn cũng có mặt, trong lòng không khỏi cảm thấy khó hiểu. Vừa
bước vào vườn, tôi đã để ý ngay Đường Lê cung tựa hồ khác hẳn ngày
thường.

Hoàng Quy Toàn khuỵu gối hành lễ, bao nhiêu nếp nhăn trên mặt đều

dãn thành nét cười, giọng điệu cao vút hơn hẳn ngày thường: “Chúc mừng
tiểu chủ được ban lễ Tiêu phòng, đây chính là ân sủng cực cao, cực cực
cao.” Nói xong, hắn dẫn tôi tiến vào Oánh Tâm đường, quả nhiên trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.