HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 341

năm mệt mỏi, bệnh tật, cứ để mãi đó thì uổng phí quá! Ôn Nghi đáng yêu
như vậy, tặng cho con là vừa khéo!”

Tào Tiệp dư rõ ràng không ngờ Đoan Phi lại tặng lễ vật quý giá đến vậy,

vừa kinh ngạc vừa vui mừng, vội thay Ôn Nghi tạ ơn: “Đa tạ Đoan Phi
nương nương.”

Đoan Phi nhẹ nhàng vuốt ve hai má Ôn Nghi, cảm thán thốt lên: “Lần

trước gặp, con vừa mới tròn tháng, giờ đã lớn thế này. Mi thanh mày tú, lớn
lên nhất định sẽ trở thành mỹ nhân.”

Tào Tiệp dư mỉm cười khiêm nhường: “Nương nương quá khen rồi, xin

mời nương nương ngồi vào bàn tiệc.”

Đoan Phi đứng đó nói chuyện được một lúc thì đã thở hồng hộc, mồ hôi

đầm đìa. Đám cung nữ vội đỡ nàng ta ngồi xuống.

Tôi vào cung đã lâu, đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Đoan Phi, nữ

nhân vào cung hầu hạ Hoàng thượng lâu nhất. Dung mạo của nàng ta tuyệt
không kém gì Hoa Phi, chỉ là sắc mặt nhợt nhạt, gầy guộc, ốm yếu, chưa
ngồi được nửa canh giờ thì thân thể đã mềm nhũn, phải tựa vào thị nữ, đến
tấm áo lụa trắng mỏng manh khoác trên người cũng nặng đến không chịu
nổi, chưa tính đến chiếc thoa phượng Cảnh phúc trường miên bằng vàng
ròng đính đầy châu ngọc cài trên mái tóc, trĩu nặng khiến nàng ta đến đầu
cũng không ngẩng nổi. Trông nàng ta chẳng giống con gái của Hổ Bí tướng
quân, dòng dõi nhà đại tướng chút nào.

Nhìn Hoa Phi ngồi kế bên nàng ta lại hoàn toàn khác hẳn. Đoan Phi và

Hoa Phi đều là con gái nhà tướng, so ra thì Hoa Phi có phong thái hơn hẳn,
hành sự mạnh mẽ, quả quyết, uy hiếp cả hậu cung, dẫu thất thế cũng không
mất đi khí thế. Đoan Phi vừa nhìn qua đã thấy ngay là một người cực kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.