HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 407

Tựa hồ Cận Tịch vô cùng cảm động, thưa rằng: “Tiểu chủ đối xử với My

Trang tiểu chủ như vậy, My Trang tiểu chủ cũng một lòng lo lắng cho tiểu
chủ. Bức thư này là do My Trang tiểu chủ tìm mọi biện pháp nhờ Phương
Nhược cô cô đưa ra ngoài, nói là nhất định phải giao đến tận tay tiểu chủ.”

Tôi vội cầm mở ra xem, một cuộn giấy nhỏ mỏng manh, bên trên chỉ viết

vỏn vẹn tám chữ: “Bảo trọng bản thân, giúp đỡ Lăng Dung!”

Vừa xem xong, tôi bất giác trào nước mắt, những giọt nước mắt nhỏ

xuống làm ướt cả trang giấy.

My Trang bị giam lỏng trong Ngọc Nhuận đường, bên người đương

nhiên chẳng có giấy mực. Không biết tỷ ấy đã tốn bao nhiêu công sức mới
tìm được cuộn giấy này. Không có bút mực, tám chữ ngắn ngủi này được
dùng máu để viết, chắc hẳn tỷ ấy đã cắn đứt đầu ngón tay. Trong lòng tôi vô
cùng đau đớn. My Trang à My Trang, bản thân tỷ còn khó bảo toàn, vậy mà
vẫn lo lắng cho tôi, sợ tôi một mình không ai giúp đỡ, muốn tôi đưa Lăng
Dung lên.

Tôi đọc xong bức thư, lập tức vò lại rồi bảo Cận Tịch bỏ vào lò hương,

đốt cháy thành than.

Tôi bất giác chần chừ không biết phải làm sao. Lẽ nào tôi không hiểu bên

cạnh tôi lúc nào chỉ còn mỗi Lăng Dung là tôi có thể tin tưởng, và nàng ta
chỉ có thể dựa vào tôi mà vươn lên được. Nhưng vào cung gần năm trời,
Lăng Dung tựa hồ vẫn còn vấn vương tình ý với ca ca tôi, chẳng những lúc
nào cũng tìm cách tránh né, không chạm mắt với Huyền Lăng, mà khi gặp
được Hoàng thượng rồi cũng cố gắng không để y chú ý đến mình. Sao tôi
nỡ nhẫn tâm ép nàng ta gần gũi với người đàn ông mà nàng ta không yêu
kia chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.