nhiêu lần ngươi cũng không nhớ được. Chẳng qua bây giờ cũng không cần
ngươi nhớ kỹ, bởi vì một người chết, nhớ nhiều như vậy làm cái gì?"
Vương nhị thái thái thấy tình cảnh này, cũng biết mình không trốn khỏi
cái chết , liền cười lạnh nói: "Nói thật dễ nghe, nếu không phải Nhàn Nhã
mang thư đến cho ta, ta còn tin lời các ngươi nói là thật . Các ngươi cho
rằng trông chừng Nhàn Nhã nàng không thể truyền tin cho ta, Nhàn Nhã
đáng thương, bị chính cô cô ruột hại chết, ha ha...Đại tẩu, ngươi chớ đắc ý
chờ Minh Nhã của ngươi vào cung, nếu không hợp tâm ý Vương thái hậu,
thì cũng sẽ có kết cục này!"
" Minh Nhã của ta so với nữ nhi ngu xuẩn của ngươi phải mạnh hơn! Nói
thật cho ngươi biết, ngươi tự cho là cao minh, dùng người của ta tiếp xúc
với người trong hành cung, muốn đem bát nước bẩn hất lên người ta. Kỳ
thật Minh Nhã đã sớm biết, chỉ là biết thời biết thế, nếu không phải như
vậy, tại sao có thể khiến Thái Hậu nương nương quyết định trừ bỏ ngươi?
Không có ngươi, về sau Minh Nhã của ta cũng không cần lo lắng, khắp nơi
bị người ở nhà tính kế !"
"Hơn nữa, cho dù là sự tình không bị vạch trần, chúng ta cũng sẽ khiến
nó tự động bại lộ ra, bằng không sao lại trùng hợp như vậy, cung nữ ngươi
an bài đều xảy ra chuyện?
Ngươi nha, vẫn là quá non tay. Thái Hậu nương nương trong cung nhiều
năm như vậy, đối phó nhiều người, ngươi tự cho là kín đáo hoặc là cảm
thấy chúng ta đều bị ngươi tính kế, kỳ thật không biết là ngươi bị tính kế?
Chúng ta chỉ là tương kế tựu kế mà thôi. Huệ phi kia bây giờ còn không
phải thời điểm trừ bỏ, ngươi khẳng định cảm thấy chúng ta sẽ cùng suy
nghĩ với ngươi. Dù sao cũng là tính kế Huệ phi cho nên tuyệt đối sẽ không
vạch trần, nhưng từ khi người trở thành kẻ thù của chúng ta, ngươi đã
không có hy vọng sống sót. Có phải ngươi suy nghĩ khiến Huệ phi thật sự
điên rồi, sau đó Hoàng Thượng giận dữ, ngươi cho người vạch trần, Minh
Nhã không có cơ hội tiến cung? Chỉ là nước cờ của Minh Nhã cao hơn ."