HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 907

Hoàng thượng đang tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, hai má lập tức trở nên đỏ
bừng.

"Hoàng thượng, thiếp thất lễ." Vội vàng đứng dậy định hành lễ, tay lại bị

Hoàng thượng bắt được: "Được rồi, không cần đa lễ như vậy, trẫm vốn là
mang theo bao tay ngươi làm cho trẫm, chính là vừa rồi trẫm đi có chút
nóng, mới tháo xuống."

"Vậy là tốt rồi, hai tay của Hoàng thượng, là để bình ổn thiên hạ, vạn vạn

không thể bị đông lạnh." Trần Mạn Nhu thở dài nhẹ nhõm một hơi, theo lực
đạo Hoàng thượng ngồi xuống một bên, bưng ly trà cho Hoàng thượng:
"Hai ngày nay không thấy bóng dáng Hoàng thượng, người nên chú ý thân
thể."

"Trẫm biết, Tiểu tứ đâu? Hôm nay tại sao không nhìn thấy hắn?" Hoàng

thượng gật gật đầu, nhấp hai ngụm trà, tiện tay cầm sách trên tháp nhìn
nhìn, thấy là Tam Tự kinh, liền nghĩ đến Tiểu tứ.

"Vừa rồi thiếp dạy hắn nói chuyện, hắn học không kiên nhẫn, nháo loạn

muốn đi ra ngoài, thiếp cho Trần ma ma ôm hắn đến hậu điện đi dạo một
chút, lập tức liền trở lại." Nói xong, đứng dậy từ góc sáng trên tháp lấy ra
một cái tiểu bình: "Hoàng thượng, đây là thiếp tự mình hái hoa mai ướp
mơ, ngài nếm thử?"

Mơ là năm nay mới hái xuống, vẫn để cho đến bây giờ, lúc trước Trần

Mạn Nhu cố ý góp nhặt một ít hoa mai bỏ vào đi, quả mơ trong veo mang
theo vài phần hương hoa mai thơm ngát, hương vị coi như là không tệ.

Hoàng thượng lấy đũa gắp một cái, tinh tế thưởng thức một chút, cười

gật đầu: "Không nghĩ tới ái phi của trẫm còn có tay nghề như thế, không tệ,
chính là hơi ngọt một chút."

"Vậy lần sau thiếp làm mặn thêm một ít cho Hoàng thượng." Hoàng

thượng không quá thích đồ ngọt, Trần Mạn Nhu làm cái này là cho Tiểu tứ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.