-Tiểu thư dòng dõi thi hương có thể coi trọng ngươi?
- ……Nương, nhi tử là thân sinh của người.
Khương Mân Cẩn đau lòng quá, có vị mẫu thân nào lại đả kích thân sinh
nhi tử như vậy? Ôm đầu rúc thành một đoàn:
-Chính là coi trọng, không được sao?
Nhị phu nhân xấu hổ vuốt đầu nhi tử, giải thích nói:
-Không phải ta cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng mà ngươi thật sự xác định
có người coi trọng ngươi? Không phải lừa gạt ngươi?
-Không phải.
-Được rồi, ta không nói. Chỉ cần ngươi chịu nỗ lực là tốt rồi, nhưng khảo
tú tài, ta nghe như thế nào cũng thấy không ổn? Ngươi có thể không?
-Dù treo cổ, dao kề cổ, nhi tử vẫn muốn khảo tú tài, huống chi nhi tử còn
có bí tịch trong tay, tiểu muội nói qua, nhất định qua.
-Nếu Dao Dao nói như vậy, ta liền an tâm.
-Nhi tử là huynh trưởng của tiểu muội, nương…… Người quá bất công.
-Nhưng Dao Dao nói được, làm được so với ngươi còn cường hơn rất
nhiều, ngươi cùng Dao Dao so sánh, đương nhiên ta càng tin tưởng Dao
Dao.
Khương Lộ Dao vén rèm cửa, hỏi:
-Cái gì càng tin tưởng nữ nhi?