không được như Triệu Đạc Trạch!
Lão nhị da mặt dày, tâm nhãn thành thật, đối với thân nhân rất thiệt tình,
tuy làm chuyện giật gân không ngừng, nhưng đối với chuyện đại sự tuyệt
đối không hồ đồ.
Lại có nữ nhi thông minh giúp bày mưu tính kế, Vĩnh Ninh hầu cảm thấy
chọn lão nhị kế thừa tước vị, không chừng hầu phủ thực sự có một ngày
quang tông diệu tổ.
- Ở trên chiến trường, ta đã thấy quá nhiều người chết, cũng giết quá
nhiều người, sau này sẽ thế nào, đã không thèm nghĩ đến, Khương gia suy
sụp cũng vậy, vinh quang cũng thế, đối với một người chết mà nói, cũng
không quan trọng.
Vĩnh Ninh hầu đi đằng trước, Triệu Đạc Trạch giống như môn sinh tất
cung tất kính đi theo sau.
Vĩnh Ninh Hầu ngồi trên ghế đá ngoài sân ngay gốc cây đại thụ, Triệu
Đạc Trạch khoanh tay đứng bên cạnh hắn, Vĩnh Ninh hầu nhìn hắn một lúc
lâu.
- Không thể ngờ, ta lại có thể thế dạy dỗ tôn tử của lão vương gia…
- Ngươi cũng biết năm đó, tổ phụ ngươi cùng ta thấy mặt liền rùm beng?
Lão vương gia cùng ta dùng chiến thuật bất đồng, hắn hành binh như liệt
hỏa, đao nhọn đâm thẳng vào trung tâm kẻ địch, không sợ đối đầu cùng
quân chủ lực của địch, hắn lấy được chiến thắng là huy hoàng nhất,
nhưng…Thủ hạ của hắn luôn bỏ mạng nhiều nhất. Hắn kêu ta rùa đen…
Nhưng chính là ta năm đó lão ô quy này năm ở chiến dịch tây tuyến cứu
hắn.
- Sau đó tổ phụ ngươi chết bất đắc kỳ tử, nguyên nhân gây ra chính là vì
trận chiến tây tuyến bị thương trí mạng.