HẦU MÔN KIÊU NỮ - Trang 915

Đôi mắt Triệu Đạc Trạch chua xót, ôm chặt eo Khương Lộ Dao, gia tăng

nụ hôn này, hắn không dám tìm đáp án.

Hắn liền quyết định, mặc kệ năm đó rốt cuộc là như thế nào, thân phận

như thế nào, thì bên người hắn vẫn có một nữ tử gọi là Khương Lộ Dao.

Có nàng, thật tốt.

Chẳng sợ hắn bị thế nhân cười nhạo, quở trách, nàng ngay cả chết còn

không sợ, chẳng lẽ sẽ sợ cùng hắn ở bên nhau cả đời sao?

- Thực xin lỗi, Dao Dao.

Triệu Đạc Trạch thâm tình nhìn người trước mắt, tuy nước mưa tưới

gương mặt nàng, nhưng Triệu Đạc Trạch có thể nhìn ra Khương Lộ Dao
đang khóc, nước mắt dung nhập vào nước mưa.

- Thực xin lỗi.

- Ngươi không chạy?

- Không bao giờ chạy.

Khương Lộ Dao cầm tay Triệu Đạc Trạch đi tới trước ngựa, nhìn thoáng

qua bàn đạp treo roi dài, lấy roi dài trói vào cổ tay Triệu Đạc Trạch, Triệu
Đạc Trạch hỏi:

- Nàng muốn làm gì?

- Ngươi từng nói muốn cùng ta đồng cam cộng khổ.

Khương Lộ Dao xoay người lưu loát nhảy lên ngựa, một tay cầm roi,

một tay nhấc dây cương, quay đầu lại nói với Triệu Đạc Trạch đang còn
ngẩn người:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.