HÃY CỨU EM - Trang 137

Rutelli nổi sùng:

- Khi Grace bị hạ gục, đích thân tôi đã tới nhận dạng thi thể cô ấy ở

phòng pháp y! Tôi đã thấy khuôn mặt cô ấy, tôi đã khóc khi ôm thi hài cô
ấy trong vòng tay! Tin tôi đi, đó chính là cô ấy.

Sam nhìn thẳng vào mắt Rutelli và hiểu ống ra không nói dối.

Vài phút sau viên cảnh sát đưa anh về nhà. Khi đến trước ngôi nhà nhỏ

nhắn nằm trong khu Greenwich Village, Rutelli đã lấy lại được vẻ ngoài
bình tĩnh.

- Khu phố anh ở có vẻ sang trọng gớm, bác sĩ nhỉ.

- Đó là cả một câu chuyện dài, - Sam đáp.

Vì trời lạnh nên hai người đàn ông ngồi lại trong xe và cùng hút chung

điếu thuốc cuối cùng trong bóng đêm yên tĩnh. Một làn gió lạnh buốt khiên
snhuwngx cành bạch quả và đậu tía rùng mình. Suốt hồi lâu chẳng có ai nói
năng gì. Sam nghĩ tới Juliette đang cô độc trong một buồng giam, Rutelli
nghĩ tới Grace, người phụ nữ duy nhất ông từng yêu thương, và thêm một
lần nữa ông ân hận vì chưa từng thú nhận với cô tình cảm của mình khi cô
còn sống. Sam là người đầu tiên phá tan im lặng:

- Ai đã sát hại Grace? Ông có biết không?

Viên cảnh sát lắc đầu.

- Suốt một năm trời tôi không ngừng điều tra, bát kể ngày nghỉ cuối tuần

và những kì nghỉ phép. Nhưng tôi chưa bao giờ tìm được một manh mối
đáng kể nào.

Nói tới đây, ông di điếu thuốc lá và khởi động xe.

- Tạm biệt, anh Galloway.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.