HÃY CỨU EM - Trang 149

- Nói gì thì nói, anh giỏi lắm.

- Cảm ơn. Tôi mời chị cà phê nhé?

- Thôi nào, điên rồ một chút đi: một cappuccino!

- Chính chị đã để tới ba mươi sáu tin nhắn trên hộp thư thoại của tôi

hôm qua phải không?

- Ba mươi sáu ngàn thì đúng hơn.

- Có chuyện gì mà khẩn cấp thế? - anh vừa hỏi vừa nhét vài đồng xu vào

trong máy.

- Anh không cần tôi phải dạy anh chứ, Sam: nghề của chúng ta là một

chuỗi những niềm vui bất tận và những nỗi lo buồn mênh mông...

- Chị đi thẳng vào vấn đề đi, - anh nói, đột nhiên lo lắng.

- Can hệ tới Angela. Cô bé mất rồi, Sam. Chuyện xảy ra sáng hôm qua.

- Không... không thể nào. Tình trạng cô bé đang ổn định mà.

- Chẳng ai hiểu thực sự chuyện gì đã xảy ra. Có thể là nhiễm trùng đột

ngột. Dù sao thì cũng phải là điều gì đó vô cùng bất thường.

Bị đánh gục hoàn toàn, Sam rời khỏi phòng nghỉ đi ra hành lang. Anh

nhấc như điên lên nút gọi thang máy. Nhất định anh phải tự mình kiểm tra
lại.

- Bác sĩ Galloway, chờ đã!

Vì thang máy chưa đến nên anh lao vội xuống thang bộ, coi như không

nghe thấy tiếng gọi của Janice.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.