HÃY CỨU EM - Trang 181

Nó mở tủ thuốc treo phía trên bồn rửa và vớ lấy đồ nghề. Nó nhét viên

thuốc vào lon Coca cắt miệng, đổ thêm một ít nước và vài giọt nước chanh.
Nó dùng bật lửa hơ nóng đáy lon rồi lọc thứ nước đó bằng một mẩu bông.
Thật may, nó vẫn giữ cái xi lanh mới dùng lần trước. Để phòng khi. Nó ấn
mũi kim vào miếng bông và rút sạch thứ nước trong đó. Cuối cùng, nó lần
trên cánh tay để tìm ven. Nó đưa mũi kim lại gần đường ven, ấn mũi kim
vào, nhắm mắt lại, hít một hơi dài rồi bắt đầu truyền nước.

Một làn sóng nóng ấm tràn trong cơ thể nó làm dịu cơn căng thẳng. Nó

nằm dài ra đất, đầu dựa vào bồn tắm. Lúc này, nó cảm giác như nó đang ra
đi, đang nhẹ nhàng chìm trong một thứ bọt bồng bềnh, đang phần nào tách
khỏi chính con người nó.

Điều an ủi duy nhất đối với nó là mẹ sẽ không bao giờ nhìn thấy nó như

thế này. Mẹ nó đã qua đời mà vẫn nghĩ rằng một tương lai rạng rỡ sẽ tới với
con gái mình. Một cuộc sống tràn ngập tình yêu và hạnh phúc.

Xin lỗi mẹ, con chỉ là một con nghiện bẩn thỉu.

Thật ra, điều có lợi duy nhất khi cha mẹ đều mất cả là người ta sẽ không

có nguy cơ làm họ thất vọng.

Nó rút từ trong ví ra bức ảnh duy nhất của mẹ mà nó còn giữ được.

Trong ảnh Jodie lên ba hay bốn. Mẹ đang bế nó trên tay. Phía sau họ, có thể
thấy rõ hồ và núi. Có lẽ Rutelli là người đã chụp tấm ảnh.

Trong lúc dần chìm vào trạng thái u mê như sắp đến địa ngục êm ái,

Jodie nhẩm hát vài lời trong một bài hát mà mẹ vẫn thường hát ru cho nó
nghe. Một điệu nhạc của Gershwin mà mẹ từng dùng để ru nó: Someone to
watch over me.

Bên ngoài, những đám mây đã tan hết. Một vài tia nắng mặt trời xuyên

qua phía trên những tòa nhà. Nhưng Jodie không thấy chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.