HÃY CỨU EM - Trang 201

Federica trôi bồng bềnh trong làn nước đỏ, cổ tay và cổ chân bị cứa rất sâu.
Vợ anh đã tự sát trong lúc đang mang thai.

Choáng váng, Juliette lau một giọt nước mắt lăn dài trên má. Áp chặt

chiếc máy ghi âm vào tai, cô bước ra hiên để hít thở chút không khí. Sam
tiếp tục:

Dù trong tương lai có gặp phải chuyện gì đi nữa, anh cũng chắc chắn

rằng nó không thể khủng khiếp hơn cái chết của vợ anh.

Em cần phải hiểu, Juliette ạ: là bác sĩ, nghề nghiệp của anh chủ yếu dựa

trên lòng tin rằng nỗi đau không phải là định mệnh. Hàng ngày, khi khám
bệnh, anh gặp phải những đứa trẻ khủng hoảng vì bị đánh đập tàn tệ, vì mất
người thân hay vì bệnh tật. Công việc của anh là phải thuyết phục chúng
rằng chúng có thể đứng dậy sau những cơn khủng hoảng đó. Và đa số
trường hợp là anh thành công. Chính vì vậy một phần mà anh trở thành bác
sĩ: bởi anh biết cuộc sống vẫn có thể tiếp diễn sau những điều khủng khiếp.
Chăm sóc mọi người, đó không chỉ là tìm hiểu nguyên nhân căn bệnh của
họ, mà còn là cho họ niềm tin rằng ngày mai sẽ tốt đẹp hơn hôm qua.

Nhưng anh chưa bao giờ thuyết phục được Federica. Người phụ nữ anh

yêu gặp hoàn cảnh tuyệt vọng và anh không thể giải thoát cô ấy khỏi nỗi
đau đớn. Anh và cô ấy sống bên nhau nhưng bọn anh chỉ là "một + một" và
không bao giờ thành được hai.

Anh tin rằng người ta chỉ có thể cứ ai đó chịu chấp nhận sự cứu giúp.

Nhưng Federica ngày càng ít cởi mở. Cô ấy chưa từng thực sự thoát khỏi
quá khứ. Cô ấy đã đánh mất ý chí đấu tranh đến một mức độ mà anh không
thể ngờ. Người ta phải mất đi bao nhiêu hy vọng để có thể tự sát khi đang
mang thai...

Trong suốt những tháng sau đó, mọi thứ đối với anh đều vô nghĩa.

Chẳng có gì có thể tác động tới anh, kể cả niềm vui hay nỗi đau. Cái chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.