HÃY CỨU EM - Trang 202

của chính mình cũng không làm anh sợ hãi nữa. Có những ngày, thậm chí
anh còn mong đợi nó như một sự giải thoát.

Chỉ công việc là vẫn khiến anh quan tâm song anh làm việc mà ngày

càng mất đi niềm tin. Anh không hy vọng điều gì, anh sống như một người
máy.

Cho tới khi gặp em...

Em nghĩ chúng mình có bao nhiêu cơ may để gặp được nhau? Anh đã

đọc ở đâu đó rằng có hơn một triệu rưỡi con người đi ngang qua nhau mỗi
ngày ở Quảng trường Thời đại. Một triệu rưỡi, em tưởng tượng được
không?

Chuyện gì có thể khiến mình không gặp nhau? Nửa giây? Cùng lắm là

một giây thôi...

Nếu em đi ngang qua phố chỉ sớm hơn một giây, chúng ta có thể đã để

hụt mất nhau. Nếu anh đổi làn đường chỉ muộn hơn một giây, chúng ta đã
có thể để hụt mất nhau.

Toàn bộ câu chuyện của chúng ta phụ thuộc vào một giây đồng hồ ấy.

Chỉ một giây thôi và có lẽ anh không bao giờ nhìn thấy khuôn mặt em.

Chỉ một giây thôi và có lẽ em thậm chí chẳng biết anh tồn tại.

Một giây ngắn ngủi và có lẽ em không bước khỏi máy bay...

Một giây thôi và có lẽ mình đã chết... Juliette đứng trên hiên nghĩ.

Và nếu một giây đó quả đúng là giây phút của chúng ta? Tia sáng bất

ngờ của chúng ta, vận may của chúng ta.

Điều có thể làm biến đổi cuộc sống của chúng ta mãi mãi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.