HÃY CỨU EM - Trang 217

- Tớ cảm thấy như vừa mới hôm qua, - Sam nói để ngăn mình khỏi quá

xúc động.

- Với tớ thì như cả thiên thu rồi. Lần cuối gặp nhau chúng mình vẫn là

hia đứa trẻ còn hôm nay cạu mặc một bộ trang phục doanh nhân và làm
việc trong một bệnh viện lớn.

- Một phần là nhờ cậu đấy.

- Cậu đừng huyên thuyên nữa đi!

Họ dừng lại hồi lâu trong yên lặng rồi Shake quyết định.

- Tớ đã biết chuyện Federica và tớ có gọi điện nhiều lần cho cậu...

- Tớ biết, tớ đã nhận được những lời nhắn của cậu và thực sự chúng

giúp tớ cảm thấy dễ chịu hơn, dù tớ không gọi lại.

Rồi như được dẫn dắt bởi giác quan thứ sáu, Shake hỏi:

- Cậu gặp rắc rối phải không, anh bạn?

- Ai mà chẳng gặp cơ chứ?

- Vậy hãy ra đây kể cho tớ nghe với một tách cà phê. Đây có thể là ngôi

nhà của Chúa thật, song lại lạnh khủng khiếp!

Shake sống trong một căn hộ nhỏ, sạch sẽ và gọn gàng, nằm ngay phía

sau nhà thờ. Anh mời Sam ngồi lên một trong những chiếc ghế đẩu ở
phòng khách và đi vòng ra sau quầy để chuẩn bị hai ly expresso bằng một
chiếc máy pha cà phê cổ lỗ sĩ mạ crom vẫn được sử dụng trong các quán
bar lâu đời kiểu Ý. Trên giá chất đầy những chiếc cúp mà Shake giành
được trong các trận đấm bốc. Nhưng để người ta khỏi tưởng nhầm đây là
cách ca tụng bạo lực, vị linh mục đã cho đóng khung một câu nói của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.