HÃY CỨU EM - Trang 86

Sam đậu xe vào một bãi xe ngầm rồi đi theo hành lang dài dẫn tới sảnh

khởi hành.

Lẽ ra anh không nên đến, anh biết vậy. Để tự thuyết phục mình, anh đã

cố tua lại trong đầu đoạn băng lý lẽ. Đúng là họ vừa trải qua hai ngày xuân
như thể chỉ có họ trên đời, không còn đâu là điểm mốc. Song tất cả chỉ là
ảo giác nguy hiểm, anh ý thức được điều đó. Cần phải có nhiều thời gian
nữa thì mối tình chớm nở của họ mới định hình trên những nền móng vững
chắc.

Thực sự mà nói anh đã hoàn toàn bị chấn động, bị choáng váng bởi một

điều mà bản thân anh còn chẳng ngời nó tồn tại. Một đằng, anh vẫn bồng
bềnh như trên mây song đằng khác, anh vẫn cảm thấy áy náy vì đã nói dối
về chuyện của Federica. Nếu bây giờ anh nói sự thật cho Juliette nghe, cô
sẽ nghĩ anh là người như thế nào? Là một gã đàn ông mất cân bằng tâm lý,
chắc chắn rồi. Mà hơn nữa, chẳng phải anh đúng là như thế hay sao?

Anh băng qua sảnh để đến gần tấm bảng chỉ dẫn thông tin. Anh liếc mắt

tìm khu vực check in rồi vội vã đi về hướng đó.

Khu vực này của sân bay rất nhộn nhịp. Anh tìm Juliette và không mất

nhiều thời giờ để thấy cô. Cô đang xếp hàng chờ đăng ký hành lý. Anh
đứng một lúc ngắm cô mà không để cho cô nhìn thấy. Bộ vest đắt tiền của
cô đã được thay thế bằng một bộ trang phục thoải mái hơn. Cô mặc quần bò
bạc màu với thắt lưng có khoá, áo pull sặc sỡ, áo khoác da đanh và khăn len
dài nhiều màu sắc. Trên vai cô là một cái xắc da sáng màu và dưới chân là
một đôi giầy hiệu Converse.

Cô chẳng còn chút dáng vẻ gì của một nữ luật sư mà trông giồng một nữ

sinh viên phóng túng của những năm bảy mươi. Anh thấy cô trẻ hơn, giản
dị hơn, đẹp hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.