HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 157

-Bố làm sao ạ?- đôi lông mày thanh tú của anh khẽ nhướn lên.

-Con biết rồi!

Giang Nhan cúp điện thoại, Vân Vy không nén được tò mò hỏi: -Sao

thế?

Giang Nhan ngần ngừ hồi lâu: -Bố tôi….

-Bác trai làm sao?

Vân Vy đã từng ăn cơm với bố Giang Nhan một lần. Cuối tuần, bố

Giang Nhan đến thăm anh, đúng lúc ấy cô và Giang Nhan đang tay nắm tay
từ trong kí túc đi ra.

Vân Vy nghe thấy Giang Nhan gọi: -Bố ơi!- cô liền vội vàng rút tay ra

khỏi tay anh. Nhưng lúc ấy, tất cả những cử chỉ thân mật của hai người đều
lọt vào mắt bố Giang Nhan, thế nên cô đành ngại ngùng chào bố Giang
Nhan một tiếng: -Cháu chào bác ạ!

Cũng may là bố của Giang Nhan là một người rất hiền hậu, lại rất

nhiệt tình với cô, chẳng gây khó dễ gì cho cô cả. Trước khi đi ông có gọi
Giang Nhan đến gần dặn dò vài câu gì đó.

Mùa hè năm đó nóng nực đến đáng sợ. Cô đứng từ xa đã nhìn thấy nụ

cười rạng rỡ của Giang Nhan. Dưới những bóng cây mát rượi, nghe tiếng
ve kêu râm ran, trái tim cô lại đập loạn nhịp. Cô rất sợ tình yêu của hai
người vấp phải khó khăn-Bác trai nói gì vậy?- cô căng thẳng hỏi anh.

Giang Nhan tỏ vẻ rất nghiêm túc: -Bố hỏi anh có phải anh đang yêu

không?

Trong không khí căng thẳng như thế này, cô chẳng may dẫm phải một

đống bùn đất ở bên đường làm bùn đất bắn đầy lên chân cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.