HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 165

Cô gần như đã quên mất chuyện này rồi. Vì mấy lần ở bên cạnh Giang

Nhan đều không nhắc đến cái tin nhắn này. Cô cứ tưởng rằng mình đã được
vị thần may mắn chiếu cố nên cái tin nhắn này không đến được máy của
anh.

-Tôi….- sao cô có thể mất cảnh giác đến thế được? Nếu biết trước sẽ

thế này thì có chết cô cũng không về nhà Giang Nhan.

-Gửi sai à? Nhưng trong đó viết tên tôi mà!

-Tên giống nhau? Số điện thoại cũng giống nhau?

-Tại sao lại gửi cho tôi? Hãy cho tôi một lí do.

Anh lặng thinh chờ đợi đáp án từ cô. Dường như chỉ cần một cái lí do

nho nhỏ cũng có thể khiến cho anh thoát khỏi mọi hoài nghi, bất chấp tất
cả. Anh giống như một người bị vứt vào giữa bóng đêm, đang lần mò đi
tìm một vệt sáng.

-Tôi….- đầu óc cô vô cùng rối loạn. Nếu giờ cô nói ra sự thực chắc

chắn anh sẽ không tin. Cô đã từng không ít lần nghĩ đến cảnh tượng lúc gặp
lại anh, cô sẽ nói với anh tất cả những nhớ nhung của cô biết bao nhiêu
năm qua, còn anh sẽ từ từ nhớ lại tất cả mọi chuyện.

Hiện giờ, Giang Nhan đang ngồi ngay bên cạnh cô, cách cô không đầy

một bước chân. Đôi lông mày thanh tú của anh duỗi dài trên khuôn mặt, đôi
mắt đen sẫm long lanh nhìn cô khiến cho cô chột dạ.

Mạnh dạn nói ra tất cả sự thật….tất cả đều là do cô ảo tưởng/> Giang

Nhan là một người đàn ông có trí tuệ, sao anh có thể tin vào những điều
đó? Cô nghĩ đi nghĩ lại mà vẫn không tìm được ra một cái lí do để giải
thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.