HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 315

đen mới thấy hóa ra nó đẹp hơn nhiều! Đẹp, bí ẩn... một vẻ đẹp không thể
nghi ngờ. Tất cả mọi việc đều tốt đẹp, thực ra cô không nên chọn đúng thời
điểm này để hỏi Giang Nhan những vấn đề đó, nhưng... - Giang Nhan, em
quên không hỏi anh, anh tốt nghiệp trường đại học nào vậy? Ánh mắt của
Giang Nhan từ từ trở nên trầm lắng, nụ cười cũng tan biến: - Tại sao em đột
nhiên hỏi chuyện này? Vân Vy vén một lọn tóc mai ra sau tai: - Không
phải, em chỉ muốn biết thôi mà! Chẳng ngờ Giang Nhan lại có vẻ mặt lạnh
lùng đến kì lạ: - Em nhất định muốn hỏi xem lí lịch của anh có gì đặc biệt
không chứ gì? - Không phải, em chỉ cảm thấy... - Cô nói rất khẽ, khẽ tới
mức chính bản thân cô cũng thấy mơ hồ: - Dường như không phải em
quen... - Chỉ có là người em quen em mới thích à? - Không phải, chỉ là... -
Không giống với ban đầu, càng lúc càng cảm thấy khác biệt. Ngay từ đầu
cô đã có cảm giác này rồi. Sự xuất hiện của Tô Tần khiến cho cô có cách
đánh giá khác về sự tồn tại của cảm giác này. Giang Nhan của hiện tại
không thể nào giống với Giang Nhan trong kí ức của cô. Cũng giống như
thiên nga trắng và thiên nga đen vậy. - Thế ý của em có phải là anh không
thể cho em một cái đáp án mà em hài lòng, thế nên em sẽ không thích Đáp
án nào mới là cái đáp án khiến cho cô hài lòng? Trước đây vốn đã là như
vậy rồi. Tất cả mọi thứ đều ở đó, chỉ cần là Giang Nhan, chỉ cần là Giang
Nhan là đủ. - Thực ra chỉ cần là Giang Nhan thì sẽ là cái đáp án hài lòng. -
Thế thì e là đã khiến cho em phải thất vọng rồi! - Giọng điệu lạnh nhạt,
mang đôi chút mỉa mai. Trái tim cô chợt cảm thấy xót xa. Cánh cửa phòng
bệnh đột nhiên bị mở ra, nắm cửa bằng kim loại không may đập trúng vào
cánh tay Vân Vy. Tay cô đau điếng, món đồ trong tay chẳng may rơi xuống.
Lúc cô ý thức được, giơ tay ra đỡ lấy thì đã quá muộn. Con thiên nga đen bị
rơi xuống đất, gãy tan mất đôi cánh. Cô y tá đẩy xe dụng cụ đi vào lên tiếng
xin lỗi: - Xin lỗi cô, tôi không để ý phía sau cánh cửa có người! - Nói rồi
liền cúi xuống nhặt giúp Vân Vy. Nhưng Vân Vy đã nhanh tay nhặt con
thiên nga lên, rồi nhặt đôi cánh của nó, định lắp đôi cánh đã bị gãy vào vị
trí cũ. Cô giống hệt một con ngốc, cứ hì hục gắn chúng vào với nhau.
Nhưng cho dù cô có cố gắng thế nào đi chăng nữa, đôi cánh ấy vẫn rời ra.
Vỡ rồi, làm sao có thể liền lại như cũ được? - rồi thì vứt đi! - Giang Nhan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.