HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 51

Khang Di đi đến bên quầy thanh toán, đảo mắt nhìn quanh. Cái cô gái

ban nãy còn hùng hồn phản bác cô giờ đã biến mất không để lại chút dấu
vết gì. Bhiện của cô ta lúc ấy khiến cho cô suýt chút nữa thì tưởng rằng
mình nhìn nhầm. Vốn dĩ là chuyện mình nắm chắc trong tay, thế mà lại bị
kẻ khác chiếm thế thượng phong. Khang Di lắc lắc đầu, rốt cuộc cô ta là ai?
Có quan hệ thế nào với anh ấy? Đáng nhẽ ra cô nên tóm lấy cô ta mà hỏi
cho rõ ngọn ngành.

Dù gì thì anh ấy với cô cũng chuẩn bị kết hôn rồi.

Những giọt mưa nhỏ xíu lất phất trong không trung. Khang Di đưa tay

ra, hứng những giọt nước mưa vào lòng bàn tay. Sau khi tiễn bạn bè ra về,
cô vốn định sẽ đi thẳng về nhà, chẳng hiểu sao cô lại đến trước chung cư
của anh.

Khang Di lẩm nhẩm đếm số tầng. Anh ấy vẫn còn chưa ngủ, ánh đèn

vẫn còn hắt ra ngoài cửa sổ. Có lẽ cô nên tìm một lí do nào đó để gõ cửa
nhà anh, bởi vì anh không thích bỗng nhiên bị người khác đến làm phiền.
Mặc dù trong lòng đã nghĩ vậy nhưng đến cuối cùng cô vẫn không thể kiềm
chế được mình gõ cửa phòng anh.

- Em quên mang theo chìa khóa nhà!- cô cố bịa ra một cái cớ.

Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh, quần tây được là lượt cẩn

thận, ngồi trước bàn làm việc, bên cạnh còn bày cả chồng văn kiện. Anh
mỉm cười với cô: - Chăn đệm ở phòng ngủ nhỏ đều sạch đấy!

Cô thực sự không thích nụ cười này của anh, nụ cười chỉ mang tính xã

giao công việc, một nụ cười vạch định rõ ranh giới giữa anh và cô.

- Điện thoại của em hết pin rồi, cho em mượn điện thoại của anh đi!

Điện thoại của anh đang đặt ở trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.