HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 519

sứ mỏng này mới xứng với anh. Chỉ cần nghĩ đến việc anh sẽ dùng những
chiếc cốc này để uống trà, cô lại vui vẻ gạt hết nỗi lo lắng về tiền bạc.

Cô vặn vòi nước để cọ những chiếc cốc uống trà đó, cọ đến cái cuối

cùng, vừa định xối nước đi thì Vân Vy đột nhiên phát hiện ra trên cái cốc
hình như có một vết nứt nhỏ. Lúc mua rõ ràng cô đã cẩn thận chọn lựa,
không thể nào chọn phải một cái cốc bị hỏng thế này. Trong phòng bếp
không đủ sáng, cô liền chạy ra ngoài nhìn rồi đi vào phòng khách:

- Giang Nguyên, anh nhìn xem, cái cốc trà em mua như bị nứt...

Không thấy có tiếng trả lời, cô quay lại nhìn Giang Nguyên theo thói

quen.

Giang Nguyên nằm im trên ghế sô pha, hai mắt nhắm lại, đôi hàng mi

dài rủ xuống tạo thành một cái bóng hình nan quạt trên mặt anh. Cuốn sách
ban nãy anh cầm trên tay giờ đã rơi xuống đất.

Vân Vy chợt thấy toàn thân lạnh toát, đứng ngây như phỗng, toàn thân

cứng đờ không thế động đậy. Hồi lâu sau cô mới định thần lại, vội vàng
chạy đến trước ghế sô pha, nắm chặt lấy tay Giang Nguyên:

- Giang Nguyên, anh đừng dọa em, Giang Nguyên...

Bàn tay anh rất lạnh, lạnh tới mức khiến cô kinh ngạc, cả con người

như bị vây bọc bởi cảm giác sợ hãi. Cái cốc trên tay cũng rơi xuống nền
nhà, phát ra tiếng “choang”.

Cô đang cuống cuồng không biết phải làm thế nào thì bàn tay của

Giang Nguyên đột nhiên cử động. Đôi mắt thuôn dài từ từ mở ra.

Là do thần kinh của cô quá nhạy cảm, Giang Nguyên chỉ là ngủ thiếp

đi, thế mà cô đã phát hoảng lên rồi. Cô thật sự rất sợ, sợ anh đột nhiên ngủ
thiếp đi, lặng lẽ rời bỏ cô không một lời từ biệt. Nếu thật sự là như vậy cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.