HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 541

Giang Nguyên mỉm cười:

- Không phải lỗi tại anh, anh chỉ nghĩ những món này đều do em làm,

không đành lòng bỏ không ăn!

Sống mũi cô lại thấy cay cay, nước mắt suýt chút nữa thì trào ra. Cô

vội vàng sờ vào bụng anh:

- Thế dạ dày có khó chiu không? Hồi nhỏ lúc em ăn nhiều, mẹ thường

lấy tay xoa xoa bụng cho em, vừa xoa vừa bảo làm vậy cho dễ tiêu hóa.

Tay cô xoa xoa một hồi mới phát hiện Giang Nguyên đang nhướn mày

cười cô, ánh mắt anh sáng rực như hai ngọn đuốc thiêu đốt con người cô.
Bỗng chốc mặt Vân Vy đỏ bừng lên.

Lúc đó cô đã không nghĩ ngợi gì mà lật chăn ra, sờ vào bụng anh, dưới

lòng bàn tay là làn da ấm áp. Mặc dù ăn rất nhiều nhưng bụng anh vẫn
phẳng lì, thân người mặc dù đã gầy đi nhiều nhưng vẫn rất rắn chắc. Cô
vừa nghĩ vừa di chuyển bàn tay. Chẳng biết từ lúc nào tay đã dịch xuống
phần dưới thắt lưng của anh. Chẳng biết tay đã chạm phải “thứ” gì đó nóng
ấm, đột nhiên Vân Vy bừng tỉnh, giật nảy mình như bị ong chích, vội vàng
rụt tay lại.

Giang Nguyên bật cười trêu Vân Vy, mặt Vân Vy đỏ lựng lên, xấu hổ

chỉ muốn chui ngay xuống đất!

Thế mà Giang Nguyên còn cố ý muốn trêu chọc cô:

- Không sờ nữa à?

Cô nghiến chặt răng, mạnh miệng đáp:

- Không sờ nữa!

Anh vẫn cười như nắc nẻ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.