HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 156

XXXII

- Chào ông Bôdơmen, - Entơni nói khi bước vào phòng luật sư Henri.

- Chào… ô…

- Tên tôi là Grantơ.

- Tất nhiên, phải rồi, xin lỗi ông. Chúng ta đã gặp nhau ở nhà ông Hatli,

có phải không nhỉ?

Bôdơmen chỉ cho Entơni một chiếc ghế, và chìa thuốc lá ra mời.

- Không, không đâu, xin cám ơn ông. Tôi thích hút tẩu hơn. Tối hôm đó,

chúng ta chưa có nhiều dịp để hiểu biết nhau. Sau bữa ăn, ông đã đi ngay
với… cô Hatli.

Entơni đưa mắt nhìn bản tóm tắt hồ sơ của luật sư bào chữa anh đang giở

ra, rồi nhìn vào mặt Henri. Mắt họ gặp nhau. Rồi Bôdơmen tiếp tục sắp xếp
giấy tờ.

Trong khi Entơni nhồi thuốc vào tẩu, Henri rít mạnh điếu thuốc lá; sau khi

có đủ tàn thuốc để gạt vào chiếc gạt tàn bằng đồng trên m ặt bàn Henri mới
lên tiếng. Y lạnh lùng nói:

- Phải, đúng thế, chúng tôi cùng đi chơi với nhau.

Entơni nhìn chiếc gạt tàn tinh vi, làm theo hình một nữ thần thiên nhiên

nào đó mà những nếp áo trải rộng của nữ thần tạo thành chỗ chứa tàn. Anh
quan sát mấy ngón tay của Henri đang búng điếu thuốc cho tàn rơi ra. Đó là
những ngón tay to, có những khớp lồi. Không nhìn Henri, anh nói:

- Tôi nghĩ rằng, ông Hatli đã nói vấn đề này với ông. Một luật sư quốc gia

sẽ chỉ đạo ông. Chắc là ông Tơnơ. Ông Tơnơ hẹn gặp tôi chiều nay. Trong
khi đó, tôi muốn thảo luật đầy đủ với ông trước, nếu không làm phiền ông.
Rồi chúng ta có thể bố trí một cuộc trao đổi với ông Tơnơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.