HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 292

LIV

Phiên tòa họp lại trong không khí oi bức. Buổi sáng trời còn ấm, nhưng

thời gian trôi đi, chẳng cần nhắc nhở ai cũng biết là mùa hè đã thực sự đến
rồi. Phấn đánh trên mặt phụ nữ đã trở thành bột nhão, còn đàn ông thì lách
ngón tay căng cổ áo mở ra. Nhưng sự chăm chú theo dõi phiên tòa không hề
giảm sút.

Khi viên chánh án và đoàn bồi thẩm đã trở lại chỗ ngồi, ông Tơnơ đứng

lên:

- Tôi mời cô Gin Hatli.

Các bà thượng lưu không thì thầm nữa, và nghển cổ về phía trước, trong

khi đó những bước chân của Gin vang lên dọc sàn nhà. Khi Gin đã vào ghế
nhân chứng, đầu cô nghiêng thành một góc tỏ vẻ khinh khỉnh quá mức,
nhưng Entơni có thể thấy mặt Gin lộ vẻ sợ hãi. Gin mặc bộ đồ xám, cắt rất
khéo. Chiếc mũ trên đầu hầu như bị mái tóc đen của cô che khuất.

Gin nắm chặt lấy cạnh chiếc ghế của nhân chứng, lúc này hai bàn tay cô

mang găng trắng. Trong một thoáng, mắt Gin nhìn khắp đám đông quanh
chỗ ngồi của các luật sư, và hình như cô hơi lảo đảo. Nhưng khi viên lục sự
đứng dậy, hỏi đầy đủ tên họ cô, Gin quay lại đối diện với ông ta, cái động
tác nhỏ này dường như làm cho cô Gin lấy lại được tư thế đĩnh đạc bình
thường.

Giới phụ nữ trong phòng xử án xì xào chờ đợi được lắng nghe bằng chứng

về những chuyện bí mật đi lại ban đêm đến buồng của Entơni, về sự gian
dâm trái phép và thậm chí về việc phá thai. Một số người kinh hoàng chờ
đợi nhìn thấy cuộc sống riêng của họ được phô bày công khai ở ghế của
nhân chứng.

Tất cả đều thất vọng, Gin cứ khăng khăng một mực là cô chưa bao giờ đến

gian phòng ấy. Nhiều lúc giọng cô cao lên thành tiếng rít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.