HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 106

- Tất nhiên là không! - Entơni trả lời phật ý.

Ren hét to, hai con khỉ mõm chó chạy vào bụi rậm.

Hai người cho ngựa phi nước kiệu qua một chỗ uốn khác. Hai con hươu

đực nằm trong lũng sân giật mình nhảy vọt qua bụi cây, vừa chạy vừa nhảy
trên đường dốc.

Đường dốc, ngựa leo chậm chạp. Cuối cùng, họ tiến vào một thung lũng,

cây cối rậm rạp.

- Buộc ngựa ở đây, - Ren nói, - đi theo em. Đường này ngựa không đi

được. Em sẽ dẫn anh tới vườn Địa Đàng. Không phải vườn Địa Đàng thật
đâu, anh chàng ngốc ơi! Chỉ là tên em đặt ra thôi mà.

Entơni theo Ren vượt qua những rễ cây chằng chịt, cỏ rậm rạp, các thảm

lá và các bãi rêu xanh mềm mại. Những cây cao, vỏ phủ đầy địa y và rêu,
che khuất mặt trời, chỉ để vài tia nắng xuyên qua vòm lá.

Lần qua tầng cây thấp rậm rạp, họ tới một hẻm núi dương xỉ mọc đầy. Có

đủ các loại, từ những cây dương xỉ to lớn, khoẻ khoắn cho tới các mạng
dương xỉ đuôi chồn nhỏ bé và mảnh dẻ. Entơni nghe thấy tiếng nước chảy,
Ren dẫn Entơni tới một dòng suối nước vọt ra và len lỏi giữa các tảng đá
mòn màu gỉ sắt. Họ quỳ xuống ghé miệng sát mặt nước uống cho đã khát,
Ren gọi Entơni đến ngồi trên một gốc cây đổ bên một hồ nhỏ, có một thác
nước con đang trút nước xuống.

- Có thể bơi được đấy, nhưng mùa hè nước cũng khá sâu. - Ren lên tiếng.

Entơni gật đầu.

Một làn gió hiu hiu lay động vòm cây phía trên, mấy chiếc lá nâu đỏ rơi

xuống mặt nước, trôi về phía những tản đá mòn.

- Em thường bơi ở đây, - Ren nói, - khi nóng bức vì phi ngựa. Nào cởi

quần áo ra đi. - Ren nhìn Entơni, mỉm cười. - Đừng sợ. Anh lại phía sau
tảng đá kia, em đến sau tảng đá này. Xong xuôi, anh lội xuống trước…
đừng có mà nhào xuống! Có nhiều đá ngầm đấy… và rồi kêu to lên nhé…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.