HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 151

cách đấy. Anh sẽ gặp em vào lúc mấy giờ? Tám giờ vậy nhé? Đừng có đến
muộn đấy, vì em muốn anh giúp em tìm chỗ đỗ xe. Mong anh có bộ mặt
tươi tỉnh, vì em đang cảm thấy khốn khổ. Em cần phấn chấn, em cam đoan
với anh như thế.

Entơni đứng dậy, bước tới chiếc tủ nhỏ ở góc phòng, lấy chai uytxki.

Anh uống li rượu nguyên chất đó, khi hơi nóng của rượu lan khắp người,

anh thấy có thể đương đầu với buổi tối dễ dàng hơn. Anh bước tới cửa sổ,
vì một lí do nào đó không giải thích nổi, tâm trí anh trở về với những năm
đã qua, nhớ tới đêm anh và Xtivơ vực người bố say rượu nằm ở hàng hiên
ngôi nhà nhỏ bé của họ ở Xtomhôc.

Khi Entơni gặp Gin lộng lẫy trong chiếc áo xù đỏ như san hô trông rất

đáng yêu, mọi nỗi sợ hãi và lo âu của anh biến mất.

Hai người đi qua phòng ngoài rạp chiếu bóng, Entơni ngạc nhiên khi thấy

Gin quen biết rất nhiều người. Nhiều người trong số đó tò mò nhìn Entơni.
Việc đó không làm anh bối rối. Entơni hài lòng, cảm thấy đĩnh đạc đàng
hoàng. Hơn nữa, tối nay Gin đã gạt bỏ cái vẻ yên lặng nặng nề mà lần đầu
tiên Entơni nhìn thấy khi ngồi ăn ở nhà nàng bữa trước. Nàng có vẻ thực sự
lo lắng cố làm sao cho anh được thoải mái.

Trên đường về, nàng kể cho Entơni nhiều chuyện về đời riêng mình. Nàng

nói bóng gió tới sự giàu có của cha mình và cách ông bố nuông chiều mọi ý
thích bất chợt của nàng. Đây là nốt nhạc nghịch phách đầu tiên của tối vui.

- Như vậy là ba em không làm em hư ư? - Entơni hỏi.

- Vâng. Một người cha như thế có thể làm hỏng bất cứ cô con gái nào

khác. Nhưng em không để cái cách đó nó tác động đến em như thế đâu. Ô,
không đâu! Nếu muốn tiêu tiền của ba em, em chỉ phí thời giờ vào nhiều trò
chơi ngốc nghếch mà thôi.

Entơni chăm chú nhìn Gin khi nàng ngồi sát mình sau tay lái.

- Em không muốn thế ư? - Entơni đánh bạo hỏi, hơi cười cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.