HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 197

- Anh nghĩ gì mải mê thế?

Y càu nhàu trả lời.

Như một cái máy, y quàng tay ôm Đot, rồi lại im lặng.

Giá mà Gin hưởng ứng về nhục dục như Đot.

Nhưng Đot chỉ là giống cái đối với y, y chẳng có chút mảy may tình cảm

nào đối với cô nàng.

Ngược lại với Gin, y có tình yêu. Giá mà sự tương ứng về tâm hồn và xã

hội đã tồn tại giữa họ lại có thêm phần tương ứng về mặt xác thịt bổ sung!

Gin có chuyện gì thế, y suy nghĩ. Sao nàng lại xử sự kì cục đến thế?

Không lẽ mình thiếu hấp dẫn về mặt thể xác. Thành công của y đối với
những người đàn bà khác đã chứng minh điều đó. Vậy chuyện rắc rối ở
đâu?

Rồi lời giải thích cũ lại đến. Sự giáo dục tốt đẹp, địa vị xã hội, tính bẽn lẽn

tự nhiên và sự trinh bạch hiển nhiên của nàng. Có phải thế không? Có phải
thực sự là nàng sợ tình dục không, nỗi sợ của thiếu nữ mà? Những bản năng
phụ nữ có gia giáo của nàng đã chùn lại không nghĩ tới việc chung chăn
chung gối với người đàn ông chăng?

Một cô gái trinh bạch có tính chất bệnh lí, đúng là nàng như vậy. Y cần

mạnh tay hơn. Phải cố rủ được nàng đến buồng riêng, rồi tập trung tất cả
nghệ thuật tán tỉnh. Một khi y đã dẫn được nàng tới những niềm vui xác thịt
và phá tan những sự ức chế của nàng, tình yêu nàng đối với y sẽ trọn vẹn.

Chổi gạt nước ở kính chắn gió quét đi quét lại, thời gian trôi qua, y thấy

loé lên một niềm hi vọng mới. Y ngậm miệng, ngân nga một điệu hát vui.

- Thế thì hay hơn, - Đot nói, - nào chúng ta vui vẻ lên nào. Em không

thích anh cứ nhăn trán như một ông già ấy.

Cô ta xích lại gần hơn. Lúc này họ đã đến đường phố nhỏ. Y đỗ xe cạnh

ngôi nhà Đot ở, với tay mở cửa xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.