HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 44

VII

Một buổi sáng, khi Xtivơ được khoảng ba tháng, Giôy Mơgrêgơ đi thơ

thẩn đến đồng cỏ nơi Entơni đang chơi với Gieni Van Uych và Tomi
Xtephơt.

Giôy không chơi với bọn chúng, mà chỉ đứng xem.

- Tại sao cậu không chơi với chúng mình? - Entơni hỏi.

Giôy lắc đầu:

- Mẹ tao bảo không được chơi với mày. Mày có đứa em da màu.

Entơni nhìn hai đứa bạn, mút ngón tay cái một lúc. Rồi nó quay về phía

Giôy.

- Cái gì cơ?

- Mẹ bảo không được chơi với mày. Mày có một đứa em da màu.

Trong óc Entơni hiện ra lờ mờ những lời của chính mẹ nó ngăn cấm

không cho chơi với trẻ em da màu. Biết mơ hồ rằng, Giôy nói tới một điều
gì đó xấu xa, nó lại nhìn hai đứa bạn tìm lời giải đáp, nhưng chúng cũng bối
rối như nó.

Đột nhiên, nó cúi xuống, bốc một nắm cát đen ở dưới đất. Dùng hết sức,

nó ném nắm cát vào mặt Giôy. Tức khắc, Gieni và Tomi cũng làm theo.
Giôy, dính đầy cát, hét ầm ĩ, bỏ chạy trong khi mấy đứa trẻ ném đá theo.

Còn mải chơi nên việc rắc rối đó không in vào đầu óc non nớt của Entơni,

nhưng về nhà thấy mẹ, nó nhớ lại. Meri đang dọn bàn ăn.

- Mẹ ơi, - Entơni hỏi, - bé Xtivơ có phải là một đứa bé da màu không?

Một chiếc đĩa tuột khỏi tay Meri rơi xuống bàn, nhưng không vỡ. Nét mặt

căng thẳng, chị trừng trừng nhìn con. Rồi nuốt nhanh nước bọt, chị trấn
tĩnh, nhặt chiếc đĩa lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.