HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 62

Thế là Giogiơ kể cho vợ nghe toàn bộ câu chuyện, không bỏ sót một chi

tiết nào. Anh kể rằng người da màu bị gạt ra khỏi khu mới của thị trấn, trừ
trường hợp đày tớ. Và họ, vợ chồng nhà Grêơm, nằm trong số những người
không được mua nhà và sống tại đó, những kế hoạch họ dự tính phải đem
vứt vào thùng rác cùng với những ý kiến ngốc nghếch và không thực tiễn
khác.

- Họ không muốn bán cho anh một ngôi nhà ở đó ư? - Meri thốt lên sửng

sốt.

- Phải.

- Nhưng anh Giogiơ ơi, anh không phải là người da màu cơ mà, - Meri

nói, hết sức hi vọng tìm ra một cách nào đó vượt qua được hàng rào chướng
ngại. - Tất cả bạn bè của Entơni đều là da trắng!

- Phải, em thân yêu ạ, anh biết, - Giogiơ trả lời kiên nhẫn. Anh không thể

nói cho vợ biết điều mà chị đã biết rằng chị và Xtivơ là những vật chướng
ngại.

- Nhưng không có cách nào sao? Phải có cách nào chứ… - Meri nhắc đi

nhắc lại một cách thảm thương.

- Trời ơi, đừng nói đến chuyện ấy nữa, - anh cáu kỉnh. - Thiên hạ ngỡ

chúng ta không còn lấy một mái nhà che đầu nữa chắc. Tại sao cô không
vào giường và đi ngủ đi?

Anh không biết là vợ đang suy nghĩ rất lung, không những để cứu lấy

tương lai của họ khỏi đổ nát đe dọa, mà còn để tự bào chữa với chồng.

Meri nằm thao thức rất lâu sau khi chồng đã ngáy đều.

Chị cảm thấy trong người mình tất cả đều đảo lộn và nôn nao. Tâm trí bị

giày vò khốn khổ hút toàn bộ sức lực của chị. Chẳng những chỉ tâm trí, mà
cả cơ thể chị cũng phản ứng lại, dường như thịt da bị róc ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.